Sáng mai 19 tháng 3
tòa án Nhân dân thành phố Hà Nội sẽ mở phiên xét
xử sơ thẩm đối với nhà báo Phạm Viết Đào do vi
phạm điều 258, đã lợi dụng các quyền tự do dân
chủ xâm phạm lợi ích của Nhà nước, quyền, lợi
ích hợp pháp của tổ chức, công dân. Mặc Lâm tìm
hiểu thêm trường hợp đặc biệt của nhà báo này.
Bạch hóa trận chiến
biên giới phía Bắc
Hai tuần sau khi Tòa án
Nhân dân thành phố Đà Nẵng kết án nhà báo Trương
Duy Nhất với tội danh vi phạm điểu 258, Tòa án
nhân dân thành phố Hà Nội cũng sẽ áp dụng điều
này đối với ông Phạm Viết Đào, một nhà báo kỳ
cựu có trang blog riêng để đưa các bài viết của
ông và những người khác nhằm chia sẻ với người
đọc về những thông tin mà ông quan tâm và luôn
chú trọng trên trang blog mang tên ông.
Nhà báo Phạm Viết
Đào từng là đảng viên Đảng cộng sản Việt Nam,
nguyên là Cán bộ thanh tra của Bộ Văn hóa Thông
tin, nguyên Trưởng phòng Thanh tra hành chính
chống tham nhũng của Bộ Văn Hóa.
Chỉ vài tiếng đồng hồ sau
khi ông bị bắt các trang mạng mang tên của những
lãnh đạo cao nhất nước đã đăng cùng một bài viết
rất chi tiết về những điều mà tác giả cho là ông
dưới bút danh Phúc Lộc Thọ đã chửi bới Tổng Bí
thư, Thủ tướng Chính phủ, Phó Thủ tướng Nguyễn
Xuân Phúc, chửi bới chế độ, đòi đa nguyên đa
đảng.
Nếu Trương Duy Nhất đả
kích, phê phán gay gắt những biểu hiện sa đọa
của cá nhân hay những chính sách sai lầm tắc
trách của hệ thống do bốn người cao nhất nước
đưa ra thì Phạm Viết Đào lại ít chú trọng lắm
tới vấn đề này. Ông cũng phê phán lãnh đạo nhưng
người đọc cảm thấy rất rõ những phê phán ấy
không gay gắt như Trương Duy Nhất. Khi nhìn tổng
thể các bài viết của ông hay được ông lấy lại từ
những trang mạng khác, người đọc nhận thấy điều
quan trọng nhất mà ông theo đuổi là vấn đề bạch
hóa cuộc chiến biên giới phía Bắc, đặc biệt là
các trận chiến tại Hà Giang trong đó có sự hy
sinh của người em ruột tác giả.
Những bài viết do chính
ông lặn lội tận biên giới và các nghĩa trang
liệt sĩ nhằm chứng minh rằng cuộc chiến ấy đã có
rất nhiều sai lầm và hơn nữa những sai lầm, hy
sinh của chiến sĩ không được nhìn nhận.
Ông đã cùng với một nhóm
sĩ quan cao cấp trong Quân đội ký kiến nghị yêu
cầu 5 điểm trong đó có việc tổ chức lễ tưởng
niệm các chiến sĩ đã hy sinh đối với giặc xâm
lược Trung Quốc. Đại tá Phạm Xuân Phương từng
công tác tại Cục Chính trị, một trong những
người ký tên trong kiến nghị nhận xét về nhà báo
Phạm Viết Đào:
-Anh ấy là người sốt
sắng với cái kiến nghị của chúng tôi. Trước đây
anh ấy không liên lạc với chúng tôi mà liên lạc
với các đơn vị sư đoàn, tỉnh đội. Vừa qua chúng
tôi có quan hệ làm việc với đồng chí Tư lệnh
phó, Tham mưu trưởng Quân khu 2 trực tiếp chỉ
huy trận Hà Giang là tướng Lê Duy Mật. Khi chúng
tôi nói cái ý đó và thảo văn bản gửi tới các tòa
quan lớn thì anh Đào có tham gia cùng ký vào dự
thảo đó. Chúng tôi thấy ảnh là người sốt sắng
còn chuyện chống đối thì không biết chống đối ở
đâu. Thực ra cái văn thư của chúng tôi được viết
công khai chứ có lề phải lề trái gì đâu. Chúng
tôi gửi từ chi bộ đi lên, từ đảng ủy phường đi
lên. Gửi tới 4 tòa quan lớn cùng các cơ quan
liên quan kể cả Bộ quốc phòng.
Sự thật của lịch sử
Thật ra bản kiến nghị năm
diểm này không phải là điều khiến các người làm
chính sách phải khởi tố nhà báo Phạm Viết Đào mà
một lý do khác quan trọng hơn khi ông mở hồ sơ
mang tên cuộc chiến trên đồi Lão Sơn tức cao
điểm 1509, nơi có trận đánh tàn khốc mà theo một
tài liệu từ Nhật cho biết có tới 3.600 bộ đội hy
sinh.
Nói chuyện với chúng tôi
trước khi ông bị bắt hai tuần và chưa kịp công
bố, nhà báo Phạm Viết Đào khẳng định:
-Tôi đang điều tra
đây. Cái thông tin tôi đưa về sự kiện biên giới
Hà Giang bắt đầu từ việc quen biết khi tôi nhận
một nguồn tin từ một anh bên Nhật thông báo là
cái trận hy sinh ấy, cái cuộc chiến ấy đã bị lộ.
Nguồn tin từ Nhật họ lấy họ nói là có bị lộ. Từ
đấy tôi tìm hiểu thì tôi thấy có dấu hiệu như
thế. Ví dụ tôi tìm lại các chiến sĩ mở đường máu
vào năm 79 họ kể lại như thế nào. Rồi họ lấy
trận 72 họ nói chính pháo của mình bắn vào đội
hình của mình, rồi sự thất lạc về thông tin.
Gần đây tôi có lên
nghĩa trang lớn nhất Hà Giang để kiểm chứng lại
bởi vì cái thông tin về các trận đánh tại Hà
Giang có những trận mình hy sinh theo như thông
tin từ Trung Quốc họ nói là họ tiêu diệt 3.600
bộ đội, đó là theo mạng Trung Quốc và tôi đưa
lại những thông tin ấy lên trang của tôi thì
nhiều người phản ứng bảo là có 4 trung đoàn đã
đánh trận đó thì không có con số lớn như vậy
nhưng người ta cũng nói là con số chết hàng
nghìn!
Vừa rồi tôi lên Hà
Giang kiểm tra lại cái nghĩa trang lớn nhất Hà
Giang thì đếm dược 1770 ngôi mộ ở đấy nhưng chỉ
đếm được gần 100 ngôi mộ có bia ghi lại hy sinh
ngày 12 tháng 7 năm 1984. Người ta giấu đi cái
sự kiện ấy thì tôi thấy cần điều tra việc này.
Người ta vẫn giấu bớt sự thật lịch sử nên chúng
tôi muốn bạch hóa vấn đề để tìm thấy sự ảnh
hưởng của Trung Quốc đối với Việt Nam nó đến mức
độ nào.
Loạt bài Lão Sơn mà nhà
báo Phạm Viết Đào phát đi được một người từ Nhật
Bản gửi về cho biết lấy từ Cục phòng vệ
Nhật Bản đã gây phản ứng trái chiều từ dư luận.
Tuy người tin người không nhưng nghi vấn đã làm
cho quân đội bối rối và chưa có một tài liệu
chính thức nào bạch hóa câu hỏi liệu có phải số
bộ đội hy sinh đã bị kéo xuống thấp và do đó thi
thể của họ cũng bị lãng quên trong cuộc chiến
hay không.
Đại tá Phạm Xuân Phương
cho biết nhận xét của riêng ông với tư cách một
cán bộ cao cấp trong Cục chính trị:
-Thật ra mà nói thì
Lão Sơn mỗi nơi một khác tùy từng góc độ, từng
đơn vị một xem xét vụ Lão Sơn. Người ta có nói
lúc đó chúng ta mất khoảng 3.700 bộ đội trong vụ
đó. Hiện nay chưa có tổ chức nào kết luận vụ Lão
Sơn cả. Trận Lão Sơn lúc đó thì nhiều sư đoàn
luân phiên lên tác chiến. Nhiều sư đoàn, nhiều
quân khu quân đoàn lên Lão Sơn.
Động cơ mà Phạm Viết Đào
tranh đấu không ngừng nghỉ phát suất từ sự hy
sinh của người thân là một lẽ, lý do khác không
kém quan trọng là ông chứng kiến quá nhiều bất
công đối với những người đã hy sinh chống quân
xâm lược nhưng bị đối xử không đúng với tinh
thần vị quốc vong thân của họ. Trong những lần
đi thực tế ông đã phỏng vấn hàng chục gia đình
và bản thân của những bộ đội ấy để thấy rằng
nguyện vọng của họ chưa bao giờ được giải quyết
và đó là lý do khiến ông không bỏ cuộc mặc dù có
rất nhiều đe dọa đối với cá nhân ông.
Ngày 13 tháng 6 năm 2013
ông bị bắt trước khi Chủ tịch nước Trương Tấn
Sang thăm Trung Quốc khiến người ta đồn đoán
rằng lệnh bắt ông là món quà nhỏ cho chuyến công
du. Tuy nhiên nhìn vào trang blog của ông thì
suy đoán này không mấy thuyết phục. Nếu có sự
trả thù hay bưng bít thông tin thì cơ quan hành
động phải là Bộ Quốc phòng Việt Nam vì những
thông tin cho rằng cuộc chiến biên giới phía Bắc
đã được rò rỉ từ trước đó hai tuần nhưng Bộ quốc
phòng Việt Nam không có phương án tác chiến
thích đáng.
Loạt bài “Sư đoàn 313 đã
để mất cao điểm 1509 (Lão Sơn) như thế nào qua
lời kể của các nhân chứng” của ông như một tiếng
sét giữa trời quang. Nó không những gây sửng sốt
cho nhân dân mà đối với bộ đội chiến sĩ người
nào xem loạt bài này cũng phải đặt câu hỏi về
khả năng xử lý thông tin, chiến lược chiến thuật
của những sĩ quan tham mưu hay tại tiền phương
trực tiếp trong cuộc chiến.
Xét theo yếu tố này thì
ông phải được xét xử bởi một tòa án quân sự và
tội danh của nhà báo Phạm Viết Đào phải lớn hơn
đó là làm lộ bí mật quốc phòng chứ không phải là
vi phạm điều 258.
Nhiều nhận xét cho rằng
nếu truy tố ông về tội này thì sẽ lộ ra biết bao
chuyện khác mà cả Việt Nam và Trung Quốc đều
không muốn bạch hóa ít nhất là vào lúc này, vì
vậy giải pháp 258 có lẽ là êm ái nhất cho cả các
bên hay chăng
Nguồn : MACLAM
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét