Chào mừng bạn đến với blog ĐỌC & SUY NGẪM .

24 thg 3, 2012

CÁO CHẾT ĐẺ DA - NGƯỜI CHẾT ĐỂ TIẾNG


“ Gã tên thật là Đinh Vũ Hoàng Nguyên. Trên cõi Net xưng danh là laothayboigia. Mình biết gã chưa lâu, độ một năm giở lại. Ngoài đời, gã đen đúa, rắn rỏi, mặt đầy sẹo, tàn tích của những cú ngã xe sau những trận say bất tử.
Rảnh rỗi, mình hay gọi gã đi bú diệu. Mình dạng thần bia, còn gã thánh diệu. Hợp nhau ở cái khoản bú đớp, phét lác, luyên thuyên. Trận nào cũng say tan tác. Nhiều bận gọi, gã chối không đi, bởi nhiều nhẽ, tỉ như cầm cọ, trông con, đánh toa lét. Nhưng thực ra gã ngại. Như có lần say, gã tỉ tê, ông mời nhiều quá, tôi ngại. Rồi gã cũng cố công mời mình một bữa ra trò, bia cỏ thôi, ăn uống mà cứ nhìn nhau áy náy. Hôm đó còn nhớ, gã đi cùng  Quốc Trọng Xuân tóc đỏ, Đình Toán nhiếp ảnh gia, Tử Huyến dịch sĩ, thi sĩ ở Trần, Ninh mãi chẳng ra Hồ và một vài cao nhân khác chẳng kịp nhớ tên. Hóa ra gã chơi tuyền hàng khủng.
……

Thêm một lí do nữa là gã mắc chứng dạ dày rất nặng. Đó là hậu quả của những trận rượu vã từ thửo hàn vi cũng như sự nhiệt tình, hết mình, nể bạn của gã lúc hiện tại. Một ngày, theo gã thống kê, điện thoại có tới gần hai chục cuộc gọi nhậu. Một ngày một trận nhậu thôi cũng đã chết. Đằng này có bữa, gã chạy sô đến ba. Vẫn tại cái sự nhiệt tình, hết mình và nể bạn. Nhẽ vì thế mà người ta yêu quý gã.
Mắt kém nên gã vẽ chậm. Năng lượng sáng tạo trong gã chửi đôi con mắt thậm tệ. Gã giải phóng cho nó bằng cách cầm bút. Gã vẽ đời bằng bút bi và ít chì màu.

Ít lâu sau đó, Mai Thanh Hải gọi, Nguyên nó sắp chết, đến thăm đi. Hải còn nhắn cả địa chỉ " phòng cấp cứu, BV Vạn Xuân, tầng 6, toà nhà 7 tầng trong BV Y học cổ truyền Bộ Công an, 278 Lương Thế Vinh, Hà nội". Hóa ra gã đã chuyển viện. Ngay chiều đó chuẩn bị đến thăm thì nhận được tin nhà, cậu út ham vui mà ra đi mãi mãi.

Chưa kịp hoàn hồn thì hôm nay lại nhận được tin gã cũng đi nốt. Thế là anh em, bạn bè lần lượt bỏ ta đi. Không biết bao giờ thì tới lượt mình???
Sin trào Nguyên nhé. Hẹn gặp lại bên mâm rượu ở cõi Niết Bàn.


PHOT PHET

“ Lần đầu tiên trong đời mình thắp hưong bái biệt một người không quen biết, đó là Lão Thầy Bói Già, Nick của Đinh Vũ Hoàng Nguyên, họa sĩ, nhà thơ, nhà châm biếm đại tài. Nói không quen biết là ở ngoài đời chứ trên mạng thì gặp nhau đã lâu, từ thời Yahoo 360, vẫn thường qua lại “nhà” nhau thường xuyên. Ngày nào mình cũng qua nhà anh, hồi hộp chờ Viết ngắn xuất hiện. Có lẽ Viết ngắn  được mọi người ưa thích nhất, mình cũng thế. Đọc chúng nếu không cười ha hả thì cũng tủm tỉm cười, rất đã. Chẳng ngờ anh ra đi sớm quá, nhất là khi cu Bũm còn quá nhỏ. Mình trích chùm chuyện Viết ngắn của anh để bái biệt anh với lòng cảm phục và thương mến của một blogger, chúc anh bình an nơi miền cực lạc.” 
“ Tôi là người đến muộn. Với chữ của Đinh Vũ Hoàng Nguyên.
Thì biết làm sao. Là đàn bà, lại còn sắp cán đích già, chắc chắn là khó tính. Một cái Avatar trên mạng: nào kính đen, nào khăn xếp, nào môi tím lưỡi đỏ, cái tên chủ nhân đọc đã đoán là quá trẻ so với mình, dễ gì hấp dẫn nổi tôi ngay.
Vậy mà đọc thì khó dứt.
Đinh Vũ Hoàng Nguyên có quá nhiều người biết và ngưỡng mộ. Vào blog laothayboigia, hay vào nhà Nguyên ở facebook, có cảm giác đem in thì lời bình về các bài viết của chủ nhân khéo nhiều lần dài hơn chính các bài viết ấy. Đinh Vũ Hoàng Nguyên chỉ quăng một Status thôi là kéo giật được bao nhiêu người nhào vào đọc, rồi bình. Cứ nghĩ đến chuyện mình mang hết góc nọ góc kia của cõi lòng của miền tâm cảm bày ra trên mạng mà thiên hạ coi như nước ao bèo không thèm ném cho hòn sỏi, đọc thống kê lượng người vào thăm nhà Nguyên, khéo buồn khéo tủi khéo ghen.
Quả trên mạng chưa thấy ai có được những Status hài hước thế. Đây không hẳn là cái duyên, giỏi nhìn ngó và biết kể, mà là hẳn một kiểu tư duy, không thể nào bắt chước được ….“

LÊ MINH HÀ


MỘT SỐ BÀI VIẾT CỦA NGUYÊN
1. Mừng thọ
Hôm 3 – 2 - 2012, Có ông cụ tổ chức lễ mừng thọ, cờ phướn tưng bừng, kèn trống inh ỏi. Con cháu châu mồm vào hô mừng cụ mừng xuân... rợp trời.
Trong số khách đến dự lễ có người hỏi thăm cụ:
- Trộm vía, năm nay cụ thọ bao nhiêu ạ?
- Cái gì? Nói to to lên, tai độ này nghễnh!
- À, năm nay cụ thọ bao nhiêu?
- Cả tuổi mụ là 83.
- Trí óc cụ vẫn minh mẫn chứ?
- Lẫn lắm!
- Thế à! Nhưng xem ra răng lợi cụ có vẻ còn chắc nhỉ?
- Lung lay rồi, nhưng lúc cần vẫn cắn được.
- Thế cụ ăn uống thế nào?
- Khỏe.
- Sực mà còn khỏe thì chắc phủ tạng vô bệnh?
- Đâu! – cụ thều thào – Ung thư tới tận xương rồi. Giang mai, tim la, lậu đủ cả. Còn những chứng như thấp khớp, u nhọt, viêm nhiễm... thì tính không xuể!
Khách nghe xong khẽ lẩm bẩm:
- Bệnh tật thế thì chết mẹ nó đi, vừa nhẹ thân, mà con cháu cũng đỡ khổ!
Cứ tưởng tai cụ nghễnh. Ai dè khách dứt mồm, cụ vùng phắt dậy, chửi:
- Thằng phản động nhá! Nói cho mày biết nhá, tao bệnh thì bệnh, lẫn thì lẫn, nhưng dưới sự lãnh đạo của tao, nhân dân vẫn đi hết từ thành công này tới thành công khác, từ thắng lợi này đến thắng lợi khác, nhá… nhá…!!!

Viết ngắn 57
Nhà văn Nam Cao tả Chí Phèo: “Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong là hắn chửi. Bắt đầu chửi trời. Có hề gì? Trời có của riêng nhà nào? Rồi hắn chửi đời. Thế cũng chẳng sao: đời là tất cả nhưng chẳng là ai
Đỗ Trung Thoại - Phó Chủ tịch UBND TP. Hải Phòng khẳng định việc ngôi nhà ông Đoàn Văn Vươn bị phá là do nhân dân bất bình với việc làm của ông Vươn. Thế cũng chẳng sao: nhân dân là tất cả nhưng chẳng là đứa nào.
Địt mẹ, ai dám bảo ăn nói như Chí Phèo thì đéo làm được quan to nào???

Viết ngắn 55
Điểm lại một số tình tiết trong tiểu thuyết Số đỏ của Vũ Trọng Phụng:

-        Khi vua Việt và vua Xiêm cùng tuần giá Bắc kỳ, sở cẩm Hà Nội bàn nhau cứ dân tình nào đi đón vua mà ngây mặt ra như tượng thì thôi, chứ những dân tình nào mà hô khẩu hiệu, thì dù phản đối hay ủng hộ cũng bắt giam cả lượt.
-         “… vì kinh tế khủng hoảng, ngân sách hao hụi, Đông Dương đại hội kinh tế và tài chính chuẩn y bản dự luật buộc sở cảnh sát phạt dân thành phố 4 vạn đồng.”

65 năm sau, thời CHXHCN Việt Nam, lực lượng công an bắt hàng chục người vào trại phục hồi nhân phẩm vì biểu tình ủng hộ dự luật của thủ tướng. Và mới đây lại có chỉ tiêu giao cho CSGT Hà Nội tăng phạt để đạt 500 tỉ.
Cụ Phụng ơi, con kính lạy cụ. Cụ viết cái truyện từ thời thực dân, mà sao… giống thế!
Thằng Thuế nói đéo gì chả đúng
Có thằng bạn học Mỹ thuật công nghiệp cùng mình, giờ chuyển sang đi buôn ở Lạng Sơn. Nó mời gã trưởng phòng ở cục thuế của một tỉnh mà công ty nó hay vận chuyển hàng qua đi nhậu.
Trong cuộc nhậu, gã trưởng phòng này kể ở tỉnh lão có đền thờ ông Lý Thường Kiệt ba lần đánh quân Nguyên, ai đi buôn thì nên về đấy thắp hương. Thằng bạn mình nói:
-          Trần Quốc Tuấn mới đánh quân Nguyên chứ!
Gã trưởng phòng cục thuế nói:
-          Mày nhầm rồi! Là Lý Thường Kiệt. Lịch sử mày hiểu thế đéo nào bằng anh!
Thằng bạn mình có tí rượu vào, mặt sưng lên, vẻ muốn cãi lắm. Mình mới góp mồm:
-          Anh nói đúng rồi, Lý Thường Kiệt sai Tư Mã Ý đánh Thoát Hoan, Thoát Hoan còn phải chui vào ống đồng chạy.
Gã trưởng phòng cục thuế nhìn thằng bạn mình, đắc thắng:
-          Đấy, thấy chưa, mày hiểu thế đéo nào bằng anh về sử!
 Lúc đi đái, thằng bạn mình nói với mình:
-          May mày chen vào, chứ tao cãi, mà nhỡ thằng ấy thù vặt thì có ngày mình ôm mồm vì ông Lý Thường Kiệt!!! Cái loại mình đi buôn, thằng thuế nói đéo gì chả đúng!

Viết ngắn 53
….gặp nhau, Gaddafi hỏi Kim Jong-il:
 - Khỏe không?
 - Đ… ịt mẹ, mày thích hỏi đểu à???

Viết ngắn 52
Điện thoại di động rung, thấy Mạnh gọi điện cho mình, Mạnh chưa kịp mở mồm thì mình độp luôn:
- Anh hỏi chú Mạnh một câu, với thành quả mười năm cầm quyền như thế, giờ về vườn chú có thấy ngượng không?
- Ơ, ơ… tao đéo phải Mạnh đấy, tao là Nguyễn Văn Mạnh!
- Ồ, thế nhầm à, xin lỗi, hihi…

Viết ngắn 25.
Mình viết sẵn ĐƠN XIN LI HÔN, rồi gọi vợ ra:
 - Nếu em còn xem phim tàu nữa thì, nhìn đây! – mình đập toẹt lá đơn xuống bàn.
 Đảng và nhà nước nên học tập đức cương quyết của mình khi ứng xử với Trung Quốc trong vấn đề biển Đông.

Viết ngắn 9
Mình đi ăn thịt chó ở Vĩnh Phúc. Trong mâm có phó chủ tịch xã, tuổi khoảng ngoài bốn mươi. Rượu ngon, thịt chó ngon. Nhân câu chuyện về tình hình an ninh ở địa phương, phó chủ tịch xã nói:
- Báo cáo các bác, số nghiện hút phát hiện được ở địa phương bọn em là 31 đồng chí, còn đảng viên chi bộ bọn em có 16 thằng…
Chuyện thật 100%. Thằng Nguyên mà nói điêu thì làm con chó!

Viết ngắn 54
Kim lãnh tụ chết. Dân mình gọi Kim là “thằng”.
 Còn cái đảng của dân do dân vì dân trong lời chia buồn gọi Kim lãnh tụ là “đồng chí”.
 Để dung hòa, có lẽ nên gọi Kim lãnh tụ là “thằng đồng chí”, để vừa có tính đảng, vừa có tính nhân dân.

 Viết ngắn 13
Mình có quen một cậu là đảng viên, nhà ở một huyện ngoại thành Hà Nội. Có lần mình vô tình nghe nó với thằng bạn là lái xe đường dài nói chuyện, thằng bạn hỏi:
- Thế ông đợt này ở nhà làm gì?
- Thì vẫn công tác đảng thôi.
- Phải kiếm việc gì mà làm, chứ vô công rồi nghề thế thì chết!


 Nguồn : Đã Dẫn

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét