Chào mừng bạn đến với blog ĐỌC & SUY NGẪM .

11 thg 1, 2013

NGÂY THƠ VÀ KHÔNG TƯỞNG


Mấy hôm nay, dân tình xôn xao chuyện một ông ủy viên trung ương đang là bí thơ, kiêm chủ tịch một thành phố lớn miền Trung ra trung ương làm quan lo chuyện nội bộ để hợp thời với tình hình xây dựng đảng. Hầu hết, trai, gái, trẻ, già đều kỳ vọng ước ao ông này lo được việc lớn, đưa nước nhà đến chỗ sáng tươi.

Nhưng cũng có người bảo, ông ấy đến tuổi hưu rồi, đã làm 2 nhiệm kỳ cho thành phố nhà rồi, không lo lót để đi lên thì về hưu thôi. Ở nhà cũng không còn cái gì để mà sống, vì quy hoạch đất đai cũng đã hết thời, vì bất động sản đã đóng băng. Nên ra trung ương chỉ để mà ra, còn chức tước có thể chỉ là tấm khiêng che chắn lúc tuổi già bóng xế hạ cánh an toàn cho những gì đã làm sai trong quá khứ.

Tôi thì tôi nhìn sự việc dưới góc nhìn khoa học xã hội. Nhà nước Việt là nhà nước điều hành kinh tế chính trị bằng, nghị quyết, nghị định, và quy định do ban nghiên cứu trung ương soạn thảo. Sau đó, các ủy viên trung ương họp để sửa chữa, rồi trình cho quốc hội xem xét thông qua. Tất cả đều do các đảng viên cao cấp của đảng cầm quyền làm việc này. Nên việc điều hành đất nước là việc của tập thể, mà hay nghe nói là "sở hữu toàn dân" kể cả trong điều hành đất nước. Vì thế, trách nhiệm không của riêng ai, và trách nhiệm cá nhân lại càng không tưởng. Và một cá nhân ông ủy viên kia không thể bẻ nạn chống Trời.

Thứ nữa, cái tư tưởng 2 phàm là của Mao chủ tịch, là chiến lược xuyên suốt trong sự nghiệp đoàn kết trong đảng cầm quyền. Hai cái phàm là này tôi đã từng việt trân blog này. Nó rất đơn giản, nhưng vô cùng chặt chẽ và đúng cho một hình thái chính trị kiểu nửa phong kiến, nửa quân phiệt. Một là, Mao và đảng nói là đúng. Hai là, cán bộ của đảng phải có tỳ vết. Tỳ vết là cái để cán bộ luôn phải biết giữ gìn sự đoàn kết và trung thành tuyệt đối với đảng cầm quyền. Ai đi ra khỏi cái đường ray định hướng, chiến lược sẽ bị cái phàm là thứ hai nghiền nát.

Nên chuyện ông ủy viên trung ương ra cung đình làm ông Bao Công thời nay ở nước Việt là, chuyện không tưởng. Vì tiếng đồn ông cũng không thơm tho gì, cái tỳ vết khi ông còn làm ở địa phương sẽ là cái vòng kim cô làm ông ngồi đó, chờ thời, an hưởng tuổi già khi đảng cho phép ông hạ cánh về vườn. Ai tin ông này làm được chuyện Bao Công thì thật ngây thơ và đáng thương.
 
Nguồn : BSHOHAI

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét