Chào mừng bạn đến với blog ĐỌC & SUY NGẪM .

25 thg 10, 2011

SAU LYBIA CỦA GADDAFI LÀ VENEZUELA CỦA HUGO CHÁVEZ






Thế giới luôn tồn tại những cặp đối lập. Trong những cặp đối lập đó có những cặp đối kháng và không đối kháng. Đối lập mà không đối kháng là những cặp nhị nguyên. Cặp nhị nguyên là những cặp đối lập mà bổ khuyết cho nhau để cùng nhau phát triển. Cặp đối lập mà đối kháng thì chỉ triệt tiêu nhau một mất một còn. Trong những cặp đối lập mà đối kháng ấy có cặp thiện ác. Thiện tồn tại và phát triển thì ác phải rút vào bóng đêm và ngược lại.

Song bản chất của loài người là tư hữu và quyền lực. Nên cái ác luôn mạnh hơn cái thiện trong nhất thời và từng giai đoạn, khi cái ác có điều kiện để phát huy. Từ đó cũng xuất hiện những con người đại diện cho cái ác để giải quyết những tích lũy về cái ác cho một cộng đồng. Chỉ đến khi nào cộng đồng ấy thấy hết cái ác và đủ sức để tiêu diệt cái ác thì cái thiện mới xuất hiện để giải quyết mọi vấn đề.

Dưới cái nhìn triết học về cặp phạm trù chung riêng, khi một người hay một nhóm người vì tư hữu và quyền lực của mình mà bỏ quên quyền tư hữu và quyền lực của cộng đồng, thì người hoặc nhóm người ấy bị xem là những khối u độc ác của một cộng đồng. Hugo Chávez  là một trong số những con người ấy của thế kỷ XXI.

Với một nhà nước đa nguyên hữu khuynh ôn hòa, Venezuela của cựu tổng thống Carlos Andre Perez đã không tiêu diệt mầm ác độc cho đất nước ông, khi đã làm thất bại cuộc đảo chánh do ông Hugo Chávez - một chính khách có nguồn gốc từ lò đào tạo quân đội - cầm đầu hồi tháng 02/1992. Và còn bị ông Hugo Chávez trở lại thành công trong cuộc bầu cử 1998, với khẩu hiệu: "tất cả vì người nghèo" - Hugo Chávez bắt đầu áp đặt một kiểu hình thái chính trị độc tài đa nguyên giả hiệu dưới sự cố vấn của một nhà độc tài khác - Fidel Castro của Cu Ba - để dần đưa đất nước và nhân dân Venezuela vào những thảm cảnh của đói nghèo, lạm phát và tham nhũng tràn lan trong cuộc sống thiếu dân chủ thực thụ.

Người dân nghèo và thiếu hiểu biết ở đâu cũng vậy, họ luôn bị các chính khách lập đi lập lại chiêu bài vì cá nhân họ, để thâu tóm quyền và lợi. Sau khi lên làm tổng thống năm 1998, ông lại tiếp tục thành công trong cuộc bầu cử năm 2000 và 2006. Để thống lãnh quyền hành toàn diện, Hugo Chávez đã lập ra một lực lượng dân quân vũ trang thân tín với ông. Một thống kê của quốc hội Venezuela trong đầu năm nay, 50% người dân nước này có vũ khí cả trong và ngoài lực lượng vũ trang để bảo vệ quyền uy và chính thể đầy tham nhũng và lạm phát của Chávez.

Chỉ sau 4 năm cầm quyền, năm 2002 hàng triệu người dân Venezuela đã xuống đường biểu tình từ một sân vận động trong một cuộc thi đấu thể thao, vì lạm phát và tham nhũng đang giết dần đất nước của họ dưới triều đại Chávez. Nhưng tất cả các cuộc biểu tình ấy bị đập tan bằng súng đạn và bạo lực của nhóm vũ trang thân hữu, dù họ đã lật đổ được Chávez vào tháng 4/2002. Một lần nữa, nhân dân Venezuela đã phải trả giá đắt cho những sai lầm thiếu hiểu biết của họ, khi Chávez quay trở lại nắm quyền trong cuộc bầu cử 2006 sau những bất ổn, bằng con đường tranh cử thông qua chuyên chế của quân đội, mà ông đã gầy dựng.

Sau sự quay lại ghế cầm quyền 2006, Hugo Chávez đã có những tuyên bố hùng hồn để xây dựng vương quốc của mình bằng con đường của các nhà tả khuynh cực đoan. Ông quốc hữu hóa các ngành công nghiệp hàng đầu về dầu mỏ của các tập đoàn tư bản trên thế giới đang nắm giữ, đến các bệnh viện, ngành điện và bưu chính viễn thông, và cả ngành khai thác kim loại quí, v.v... Ông tuyên bố "Venezuela vững chắc đi lên xã hội chủ nghĩa". Ông trưng cầu dân ý dưới kiểu dân bỏ phiếu tín nhiệm, nhưng ông là người kiểm phiếu, để được 54% đồng thuận thắng thế với 45% chống lại sửa đổi hiến pháp. Trong cuộc trưng cầu dân ý sửa đổi hiến pháp Venezuela 2009 ấy, có một điều quan trọng là tổng thống nước này được phép làm suốt đời!

Ở đất nước Venezuela hiện vẫn là một đất nước đa đảng phái. Trong đó có 3 đảng có mặt trong ghế quốc hội là, thứ nhất có Đảng Xã hội thống nhất do ông Hugo Chávez (United Socialist Party of Venezuela: PSUV) cầm đầu đang thắng thế với 98 ghế quốc hội. Đảng thứ hai mới thành lập tháng 01/2008, đối lập chính trị với đảng của ông Chávez, là đảng Liên minh Dân chủ thống nhất (Mesa de la Unidad Democrátic: MUD) với 65 ghế trong quốc hội. Và một đảng cánh tả khác là đảng Tổ quốc của mọi người ( Patria Para todos (PPT): Fatherland of All hay còn gọi là Homeland for Everyone) chiếm thiểu số với 2 ghế quốc hội. Tuy là đa đảng nhưng với sự kết hợp kiểu quân đội về tay nhân dân thân tín với ông Chávez và nắm quyền, đảng của ông thâu tóm mọi quyền hành để "vững bước tiến lên xã hội chủ nghĩa" như ông đã tuyên bố.


Nhưng trời bất dung gian đảng. Đầu năm nay, ông Chávez bị phát hiện bệnh ung thư tiền liệt tuyến. Lại ông cố vấn Fidel Castro giúp ông chữa trị. Có 3 kịch bản xảy đến với ông Chávez trong trị bệnh, thứ nhất là, điều trị nhanh tích cực bằng phẫu thuật. Thứ hai là, điều trị kéo dài nhắc lại bằng hóa và xạ trị. Và thứ ba là, cái chết đang treo lơ lửng trên đầu ông và đảng của ông.

Là cha đẻ của việc thâu tóm ngành công nghiệp truyền thông Venezuela theo cách của các nước tả khuynh. Ông Chávez đã thành công trong kịch bản thứ nhất. Sau khi phẫu thuật trở về, ông tuyên bố sức khỏe của ông còn làm việc đến 2021, và có lẽ đến 2031, khi ông đã 77 tuổi!

Nhưng việc điều trị của ông cần đến kịch bản thứ hai. Gần đây ông phải đi lại Cu Ba để hóa trị liệu sau phẫu thuật. Công việc điều hành đất nước Venezuela vắng mặt của ông đã bị phe đối lập chỉ trích. Nên buộc lòng ông phải hóa trị liệu tại Venezuela.

Kịch bản thứ ba rồi sẽ xảy ra, nhưng với hơn 10 năm cầm quyền, ông đã nắm toàn bộ kinh tế, chính trị, quân đội, an ninh và cả ngoại giao. Ông đã biến đất nước Venezuela có thu nhập bình quân đầu người 6000 đô la Mỹ mỗi năm nhờ từ xuất khẩu dầu hỏa, trở thành một đất nước có tỷ lệ lạm phát cao nhất thế giới liên tục nhiều năm qua. Một Venezuela chia rẻ và đầy tham nhũng. Một Venezuela mà người ta bảo rằng có một trăm con gà thì chính phủ ăn hết 99 con, nhân dân còn lại chỉ còn một con để chia nhau cho 27 triệu dân!

Trong bối cảnh đó, Hugo Chávez là cái xương sống ổn định trong một đất nước bất ổn mà ông đã có công lớn để tạo ra. Nhưng cũng trong bối cảnh đó, sau khi điều trị ung thư bằng phẫu thuật ở Cu Ba về, ông đã tổ chức một lễ mừng chiến thắng kép: kỷ niệm 200 năm thành lập đất nước Venezuela và chiến thắng bệnh ung thư của ông. Trong lễ mừng chiến thắng ấy, ông bỗng phát lòng từ tâm tuyên bố rằng: "Những người đỏ từ trong ra ngoài là những người đáng nghi ngờ. Và cũng tương tự như vậy cho thế giới xã hội chủ nghĩa". Và ông yêu cầu phải chuyển đổi. Song sự chuyển đổi của ông là, "Tổ quốc xã hội chủ nghĩa hay là chết". Và bằng cách là, "Chúng ta phải củng cố, tăng tốc, và chỉ là chuyển đổi sang xã hội chủ nghĩa". Có nghĩa là không có thay đổi gì cả, cứ thế mà "tiến lên chủ nghĩa xã hội" với đẩy tham nhũng, lạm phát và phân hóa một xã hội đầy chia rẻ và bất ổn.

Điều đó nói lên rằng, xã hội Venezuela đang đi đến một cuộc cách mạng xã hội mà người đầu trò đang cố vùng vẫy thoát ra khỏi định mệnh của mình. Trong sự vùng vẫy đó, gần đây ông đã phải nhờ vào lực lượng quân đội Bolivia - một đồng minh thân cận với Hugo Chávez - để hỗ trợ ông dẹp tan bất kỳ đảng phái nào lên cầm quyền sau cuộc tổng tuyển cử 2012 sắp tới.
Liệu nhân dân và tầng lớp tinh hoa của Venezuela có còn "chọn ông Chávez là người tổng chi huy" cho đất nước xuất khẩu dầu mỏ số 1 Nam Mỹ này không? Hay là, đã đến lúc Venezuela bước tiếp con đường của Lybia?


Nguồn : BÁCSIHOHAI

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét