Chào mừng bạn đến với blog ĐỌC & SUY NGẪM .

11 thg 4, 2012

Bài thơ tặng André Menras - Hồ Cương Quyết


Tôi biết anh, một người Pháp,
Sang đây khi chúng tôi vừa đuổi cổ tên thực dân cuối cùng.
Anh muốn xây lại chiếc cầu Việt - Pháp bằng văn hóa Ánh sáng.
Bỗng nhận ra “người Mỹ không thầm lặng”.
Anh học câu tiếng Việt đầu tiên:
“Đế quốc Mỹ cút đi!”
Lập tức xuống đường theo các má các dì,
Dẫn đầu sinh viên treo cờ Giải phóng.
Họ nện dùi cui, tống anh vào ngục với tội danh Việt Cộng!
Hơn trăm năm trước Cụ Đồ Chiểu viết câu thơ tặng anh:
“Giữa đường thấy sự bất bằng chẳng tha!”

Các bạn tù Việt Nam gọi anh là Hồ Cương Quyết!

2

Thế giới biết có một người Việt Nam,
Tóc vàng, mắt xanh, mũi lõ.
Tìm nổi đau trong những ngôi mộ gió.
Dựng thành “Hoàng Sa – nỗi đau Việt Nam”
Anh lay gọi những anh hùng giải phóng bị phân tâm,
Bởi kẻ thù mang mặt nạ đồng chí.
Giấu súng AK, chúng xáp lá cà bằng nhân dân tệ.
Mua bô xít, mua đấu thầu, giá đắt nhất mua người.
Anh xuống đường, chiếu phim Hoàng Sa, lại đối mặt với dùi cui!
Đâu trắng-đen? Đâu làn ranh sáng-tối?
Cùng nhân dân anh hô vang lời sông núi:
“Hoàng Sa - Trường Sa - Việt Nam!”
Cao Bá Quát có hai câu thơ tặng anh:
“Thịnh suy bốn chục năm qua”
“Riêng sen vẫn giữ màu hoa đỏ hồng”

André Menras, niềm tự hào Việt Nam!

       
Ngày Trung Quốc “thử nghiệm du lịch Hoàng Sa”
                                               
Nguồn :  TÔNG VĂN CÔNG

1 nhận xét: