Chào mừng bạn đến với blog ĐỌC & SUY NGẪM .

10 thg 12, 2010

Bé cái nhầm chi tiêu đại lễ, thở phào là xong?


Hà Nội công bố số tiền thực chi cho Đại lễ Nghìn năm, tưởng đâu dư luận đã có thể thở phào vì con số hàng chục nghìn tỷ chỉ là đồn thổi. Đà Nẵng "hổng giống ai" khi dám "chặt cầu" không tuyển sinh viên có bằng tài chức vào cơ quan Nhà nước...Đằng sau mỗi quyết định, là không biết bao nhiêu chuyện "lùm xùm".



Chi tiêu đại lễ: Chỉ là tin đồn, dân bé cái nhầm!
Sau rất nhiều lùm xùm, đồn thổi xung quanh số tiền thực chi cho Đại lễ 1000 năm Thăng Long - Hà Nội, sáng 8/12, Phó Chủ tịch UBND Hà Nội Hoàng Mạnh Hiển đã công bố số tiền chi cho đại lễ là gần 265 tỷ 923 triệu đồng.
Chính xác hơn thì "UBND TP đã ứng trước cho các cơ quan, đơn vị theo dự toán là 265 tỷ 923 triệu đồng, thấp hơn dự toán trên 4,7 tỷ đồng. Con số quyết toán sẽ chỉ có giảm xuống chứ không cao hơn". Phó Chủ tịch Hiển cũng dẫn lại dự toán mà HĐND TP đã dự định chi cho công tác tuyên truyền các hoạt động văn hoá, lễ tân và quà tặng là 350 tỷ đồng, nhưng sau đó, dự toán chi trực tiếp cho đại lễ là 270 tỷ 669 triệu đồng.
Nghĩa là so với dự toán chi trực tiếp, thành phố ít nhất đã tiết kiệm được 4 tỷ 746 triệu đồng, có thể còn tiết kiệm nhiều hơn.
Hà Nội dự tính chi không nhiều mà khi triển khai thực hiện vẫn chủ động thắt lưng buộc bụng đến thế thì Hà Nội quá xứng đáng được khen ngợi, biểu dương; về điểm này, truyền thông có lỗi đã vì không làm tốt nhiệm vụ của mình sau khi Hà Nội công bố số liệu. ( Haaaaaaaaaa )

Nhưng hãy khoan bàn đến số tiền cụ thể, mà thử cùng nhìn lại xem vì sao dư luận lại quan tâm quá nhiều đến số tiền chi cho đại lễ đến thế, nóng từ diễn đàn Quốc hội đến diễn đàn HĐND, đều là diễn đàn của những người đại diện cho dân. Không phủ nhận nhiều người bức xúc với con số 94.000 tỷ được đồn thổi sau đại lễ, nhưng phải thẳng thắn nhìn nhận lý do chính khiến các ĐBQH bức xúc là vì các hoạt động diễn ra trong dịp đại lễ đã không tạo được ấn tượng đủ tốt đẹp trong lòng bản thân họ, mà nói rộng ra là trong dư luận xã hội.
Khởi nguồn từ những bức xúc về "chất lượng" hoạt động đại lễ không được như thủ đô đã hứa hẹn, người dân mới chuyển sang băn khoăn về số tiền đã được chi cho đại lễ là bao nhiêu. Và chính bởi người dân có sẵn cảm nhận việc chi tiêu cho đại lễ là tốn kém không cần thiết, nên họ mới truyền tai nhau con số 94.000 tỷ được đồn thổi như một sự thật.


Xin được lạm bàn một chút về con số 94.000 tỷ đồng lớn kinh khủng kia, dĩ nhiên không thể là số tiền chi cho riêng 10 ngày đại lễ, mà phải tính gộp cả các công trình được gọi là chào mừng đại lễ nữa. Đó là những đại lộ lớn, những cây cầu, những trường học, rồi công viên, nhà hát, rạp chiếu phim, bảo tàng... đều là những công trình phục vụ dân sinh, và sẽ tồn tại lâu thật là lâu sau đại lễ.
Gọi là mừng đại lễ, nhưng những công trình này không phải chỉ phục vụ đại lễ, thậm chí có khi chẳng hề phục vụ gì cho đại lễ cả, mà chỉ được "gắn biển" mừng đại lễ thế mà thôi. Để khi "kiểm kê" thành tích mừng đại lễ, thành phố sẽ có hàng loạt những công trình phục vụ đủ mục tiêu, chứ không chỉ có những hoạt động cờ đèn kèn trống, văn hóa nghệ thuật diễn ra vèo một cái là... hết.

Đến đây thì một câu hỏi tất yếu phải đặt ra, ĐBQH và ĐB HĐND nói riêng, và đông đảo cử tri nói chung, có "nhầm" chuyện nhiều nghìn tỷ đồng được chi riêng cho các hoạt động mừng đại lễ không? Chắc chắn là không rồi, bởi ngay cả khi ông Hồ Quang Lợi, Trưởng ban Tuyên giáo Thành ủy Hà Nội đã giải thích chắc như đinh đóng cột rằng "không thể lấy con số chi phí cho các công trình xây dựng, công trình hạ tầng cơ sở để tính vào chi phí cho riêng đại lễ, vì nếu không có đại lễ thì các công trình xây dựng phục vụ cho sự phát triển của thủ đô và của đất nước, phục vụ cho nhu cầu dân sinh chúng ta vẫn phải xây dựng (như các đại lộ lớn, cầu, đường, công trình văn hóa, trường học, bệnh viện...), và chúng ta làm trong dịp này là để tạo cái cột mốc đẹp là thời điểm 1.000 năm" thì các ĐBQH vẫn tiếp tục "đeo bám", chất vấn Bộ trưởng Tài chính Vũ Văn Ninh về vấn đề này. Bộ trưởng Tài chính trả lời Chính phủ đã chi 218 tỷ đồng, thì các ĐB HĐND tiếp tục yêu cầu thành phố Hà Nội phải công khai số tiền thành phố chi cho đại lễ trong phiên thảo luận kinh tế - xã hội, cũng như trong những trao đổi với báo chí bên lề.

Về đích nhưng không "tới đỉnh", tại anh hay tại ả?
Không ai nhầm chuyện nhiều nghìn tỷ đồng chi riêng cho các hoạt động mừng đại lễ, nhưng họ vẫn tiếp tục chất vấn, là bởi như lời ĐBQH Nguyễn Lân Dũng "Đại lễ 1.000 năm Thăng Long tốn kém mà không thấy để lại được điều gì thực sự mang tính dấu ấn". Mấu chốt của vấn đề nằm ở đây, vì người dân không thấy đại lễ thật sự để lại dấu ấn rực rỡ, nên họ mới lo âu không biết số tiền đã phải chi ra là bao nhiêu?
Dù lãnh đạo Chính phủ, lãnh đạo Thành phố Hà Nội đã khẳng định không thể tính chi phí cho các công trình xây dựng vào chi phí đại lễ, nhưng câu hỏi vẫn tiếp tục phải đặt ra là tiền chi cho các công trình ấy có lãng phí không? Còn nhớ, trao đổi với báo chí bên lề phiên họp HĐND, ĐB Vũ Đức Tân đã thẳng thắn phát biểu "Với các công trình văn hóa như công viên, rạp hát còn cần bàn thêm. Những cái này cần nằm trong tổng thể quy hoạch chung, bao nhiêu người dân thì cần rạp. Hiện nay thành phố xây dựng chỉ là có công trình kỷ niệm thôi chứ chưa tính đến hiệu quả".

Nếu không có đại lễ 1000 năm Thăng Long - Hà Nội, các công trình đó có phải xây vội vàng, khánh thành vội vàng cho kịp đại lễ, để rồi sau ngày khánh thành vẫn ngổn ngang nhiều việc lớn, như ĐB Nguyễn Việt Hưng đã thẳng thắn chỉ ra trong phiên thảo luận kinh tế - xã hội không?

Những ví dụ rất cụ thể như đại lộ Thăng Long, công viên Hòa Bình hay Bảo tàng Hà Nội, giá đừng phải vì khánh thành cho kịp đại lễ, thì sẽ không có chuyện đại lộ lớn nhất Việt Nam mà đi lại tốc độ thấp vẫn thấy mấp mô, công viên Hòa Bình vừa lát đá xong đã bong tróc, hay Bảo tàng Hà Nội chỉ tạm hoàn thiện phần vỏ, còn ruột thì chưa đâu vào đâu, vẫn phải vội vàng mở cửa. Chẳng mấy ai không tự hào khi Thủ đô 1000 tuổi, nhưng cũng rất nhiều người không đồng tình với cách cả nước là đại công trường để về đích (hoặc chưa về đích nhưng cũng xem như về đích) đúng dịp đại lễ.
Lãnh đạo Hà Nội đã công bố số tiền chi cho riêng đại lễ ước tính gần 266 tỷ đồng, trong khi chính phủ chi cho đại lễ 218 tỷ đồng. Những số tiền đều quá nhỏ, nếu so với số tiền được đồn thổi vài chục nghìn tỷ đồng trước đây. Liệu các ĐBQH, ĐB HĐND nghĩ gì về những con số này? Vài trăm tỷ đồng cho những hoạt động như thế, có là lãng phí không?
Báo cáo của UBND thành phố đưa ra hàng loạt dẫn chứng cho thấy tinh thần tiết kiệm của thành phố, nhưng liệu sự tiết kiệm ấy đã hợp lý chưa? Chỉ đơn cử một việc nhỏ, thành phố ngừng bắn pháo hoa ở 29 điểm, chỉ để lại duy nhất bắn pháo hoa nghệ thuật tại sân Mỹ Đình, để tiết kiệm số tiền 5 tỷ đồng ủng hộ đồng bào miền Trung. Về mặt nghĩa cử thì chắc chắn cử tri đánh giá cao quyết định của Thành phố, nhưng bình tĩnh xét lại, ngừng tại 29 điểm mà chỉ tiết kiệm được 5 tỷ đồng thì có đúng không? Nếu đúng, tính trung bình mỗi điểm bắn pháo hoa "chỉ" tốn khoảng 172.4 triệu đồng, nên chăng giữ lại vài điểm bắn pháo hoa nữa để người dân đỡ phải cực khổ từ "vùng sâu vùng xa" lặn lội dồn về hết Mỹ Đình, để rồi ai nấy đều lâm vào cảnh tiến thoái lưỡng nan, xem pháo hoa cũng không được mà về cũng chẳng xong.

ĐB HĐND chất vấn sát sao chiều hôm trước, sáng hôm sau Phó Chủ tịch thành phố đã công khai ngay số tiền trước quyết toán, dễ hiểu là để "chấm dứt đồn thổi". Nhưng "hậu" của việc công bố này sẽ ra sao? Số tiền thực chi sẽ là bao nhiêu? Dù là vài trăm tỷ, vài nghìn tỷ hay vài chục nghìn tỷ, vấn đề quan trọng hơn phải là, những gì diễn ra trong dịp đại lễ có xứng đáng với số tiền bỏ ra không? Số tiền ấy đã "loại trừ" tất cả các công trình lớn nhỏ "không chỉ phục vụ riêng đại lễ", vậy thì những công trình ấy đã được đầu tư bao nhiêu? chất lượng có xứng đáng với số tiền bỏ ra không?...

Chỉ khi đã trả lời rốt ráo những câu hỏi đó, bức tranh của đại lễ mới thật sự sáng. Chả nhẽ vì số tiền bỏ ra không lớn như đồn thổi nên ai cũng "thở phào" nhẹ nhõm? Nói dại, nếu cảm giác "nhỏ" hơn kia chỉ vì số tiền đã được chia nhỏ ra thì sao nhỉ? Bỗng có liên tưởng đến một câu chuyện không thật tương đồng, Quốc hội thường xuyên "bức xúc" vì chính phủ đã chia nhỏ dự án để từng dự án thành phần không phải trình ra Quốc hội


Gây sốc vì... làm sao thì nói vậy?
HĐND Hà Nội "dậy sóng" bởi chi phí cho đại lễ, thì HĐND Đà Nẵng lại gây xôn xao dư luận bởi đã thông qua chủ trương không tuyển sinh viên tốt nghiệp Đại học hệ tại chức vào làm việc tại các cơ quan Nhà nước của TP Đà Nẵng từ năm 2011.
Xôn xao về cả khía cạnh pháp lý lẫn khía cạnh đạo lý của chủ trương này. Về pháp lý thì có những lập luận rằng Đà Nẵng đã không làm đúng luật Giáo dục, luật Công chức khi có sự phân biệt đối xử giữa bằng chính quy và bằng tại chức. Về đạo lý thì người bênh, kẻ phê phán quyết định của Đà Nẵng, bên nào cũng đầy ắp lập luận. Chỉ có điều, tất cả đều phải "cay đắng" thừa nhận rằng, chất lượng đào tạo tại chức không thể so sánh với chính quy, dù không phủ nhận trong các sinh viên tốt nghiệp tại chức vẫn có những người giỏi.
Điều dễ nhận thấy là Đà Nẵng đang rất "vững vàng" trước búa rìu dư luận. Các lãnh đạo Đà Nẵng khi trả lời báo chí đều thẳng thắn, công khai quan điểm của Thành phố. Như phát biểu của ông Đặng Công Ngữ, Giám đốc Sở Nội vụ TP Đà Nẵng, thì quyết định của thành phố "nhằm nâng cao đội ngũ cán bộ ngày càng có trình độ cao, đáp ứng nhu cầu phát triển của địa phương. Mặt khác, hiện các chương trình đào tạo nguồn nhân lực chất lượng cao từ nguồn kinh phí của TP còn rất lớn, số sinh viên có trình độ chuyên môn cao này sau khi ra trường sẽ được bổ sung, tiếp nhận vào các cơ quan nhà nước. ".
Không tuyển sinh viên tốt nghiệp hệ tại chức vào ngạch công chức không có nghĩa là không công nhận tấm bằng đại học tại chức, chắc Đà Nẵng muốn đưa ra mặt bằng tạm gọi là "cao hơn" với đội ngũ cán bộ, công chức của mình, đòi hỏi này xét cả lý lẫn tình đều không cãi vào đâu được.
Đấy là chưa kể, việc phân biệt giữa chính quy và tại chức, thậm chí công lập và dân lập đã tồn tại lâu nay như một chuyện "biết rồi, khổ lắm, nói mãi", chỉ có điều không nói thẳng ra mà thôi. Đà Nẵng đã "hơn người" khi thẳng thắn tuyên ngôn quan điểm của mình. Nhưng dường như sự thẳng thắn ấy đã không được khuyến khích, theo kiểu "anh cứ làm nhưng đừng nói ra, chứ nói thế thì không được!". Đà Nẵng có thể không đưa ra chủ trương, nhưng cứ "lẳng lặng" loại các sinh viên tốt nghiệp hệ tại chức, có lẽ dư luận sẽ không bực mình đến vậy, thậm chí có thể Đà Nẵng còn nhận được sự ủng hộ ngầm của dư luận nữa ấy chứ. Ai bảo Đà Nẵng thẳng ruột ngựa làm sao thì nói vậy, rõ dại quá!
Liệu dư luận có khắt khe với Đà Nẵng quá không? Tại sao chúng ta dễ dàng chấp nhận việc một cơ quan, một doanh nghiệp chỉ tuyển sinh viên hệ chính quy, nhưng lại không chấp nhận một thành phố cũng có quyết định như thế.

Sẽ có người lập luận rằng, lẽ ra Đà Nẵng phải có hệ thống tuyển chọn khách quan, công bằng để chọn được những người tài giỏi mà không tính đến bằng cấp. Quá đúng trên lý thuyết, chẳng thể phê vào đâu, nhưng vấn đề là có phù hợp với thực tế của chính thành phố Đà Nẵng hay không?
Rất nhiều tỉnh thành "thấm thía" chuyện cán bộ không đủ năng lực, nhưng vẫn được "hợp thức hóa" bởi tấm bằng tại chức, nhưng có mấy nơi đủ dũng cảm để "chặt cầu"? Nói đi cũng phải nói lại một tí, nếu nổi xung vì Đà Nẵng này "chơi chỏi" thì... xin sang tỉnh khác hoặc ra tuốt Thủ Đô thi vào làm nhà nước cho Đà Nẵng biết tay, lại chả tiếc hùi hụi! Lúc đó thì dư luận các địa phương khác sẽ như thế nào nhỉ, tò mò quá đi mất.
Thôi thì, hãy để Đà Nẵng đi tiếp con đường mà họ đã chọn.


Chỉ kỷ luật giáng cấp hàm, liệu có đủ?

Tuần qua không chỉ dậy sóng ở hai thành phố, mà với lực lượng công an, xì căng đan không vui đã có một diễn tiến mới: Ban giám đốc Công an Quảng Ninh họp, xem xét và quyết định hình thức kỷ luật đối với 6 chiến sĩ có liên quan đến vụ việc clip bắt mại dâm của công an thị xã Cẩm Phả bị tung lên mạng đã gây sốc dư luận. Nói rõ hơn một chút thì clip ghi lại hình ảnh các chiến sĩ công an (khi đó mặc thường phục) quát nạt hai cô gái mại dâm không mặc quần áo với những lời lẽ... không thể nói ở đây được.
Theo đó, 6 cán bộ trực tiếp liên quan đến vụ việc bị giáng từ 1-2 cấp hàm. Cụ thể, những người bị hạ 2 cấp hàm là Trung úy Hoàng Hà Long (người có những lời nói quát nạt các cô gái) bị hạ xuống Thượng sĩ, thiếu úy Đào Duy Long bị hạ xuống Trung sĩ, Thượng sĩ Nguyễn Thanh Tùng bị hạ xuống Hạ sĩ; 2 cán bộ bị giáng 1 cấp hàm gồm Thượng úy Trần Văn Hoàn (người quay phim) bị hạ xuống Trung úy; Thượng sĩ Hà Trọng Huân bị hạ xuống Trung sĩ; trường hợp Thượng sĩ Nguyễn Mạnh Hưng bị cảnh cáo, điều chuyển công tác.

Ngoài ra, các cá nhân liên quan từ Đội trưởng, Đội phó đội cảnh sát điều tra tội phạm về trật tự xã hội đến Trưởng và Phó công an thị xã Cẩm Phả cũng bị kỷ luật, cũng như công an thị xã Cẩm Phả không được công nhận thi đua năm 2010.

Đọc xong thông tin về kỷ luật, một câu hỏi không thể không đặt ra, tuy có phần hơi "rụt rè" là "sau việc xử lý kỷ luật này, các cán bộ trực tiếp liên quan đến clip mại dâm ấy có phải chịu hình phạt nào nữa không?".
Rõ ràng, dư luận đã rất bức xúc với cách ứng xử của các chiến sĩ công an này, những người đang đại diện cho pháp luật. Không chỉ dư luận chung chung, mà cả Thượng tá Nguyễn Quốc Tiến, GĐ Công an thị xã Cẩm Phả, nơi nhóm chiến sĩ đang công tác cũng chia sẻ với Tuổi trẻ rằng ông cảm thấy "không thể chấp nhận được" cách hành xử này. Những cô gái kia có làm gì sai trái thì sẽ bị pháp luật xử lý. Nhưng họ vẫn là những con người, nên đương nhiên cần được ứng xử như những con người.
Rõ ràng, một người bình thường có thái độ "vô văn hóa" như thế với gái mại dâm đã đáng bị lên án, đằng này lại là những chiến sĩ công an trong khi thi hành nhiệm vụ. Chính Thượng tá Nguyễn Quốc Tiến đã khẳng định "Về nguyên tắc, khi bắt quả tang mại dâm thì không được quay phim như vậy, nhưng có thể do tâm lý cán bộ, chiến sĩ muốn ghi lại làm bằng chứng để đấu tranh với đối tượng môi giới nên đã tự ý quay là vi phạm". Thượng tá Tiến cũng đã khẳng định "Cán bộ, chiến sĩ nào vi phạm đến đâu sẽ xử đến đó, không có chuyện bao che hay xử lý nhẹ tay. Thậm chí cá nhân người đưa clip này lên mạng sẽ bị khởi tố".
Nhưng liệu chỉ xử nặng nhất người đưa clip lên mạng có đúng không? Khi thậm chí, có người còn cho rằng, người đưa clip lên mạng còn "có công" để dư luận biết được đã có những cách hành xử không thể chấp nhận như thế. Giả sử clip không "bị" tung lên mạng, mà chỉ chuyền tay nhau giữa lực lượng công an, thì sao nhỉ? Thì chúng ta sẽ phải "kính thưa các đồng chí chưa bị lộ" mà thôi. Vậy thì, ai sẽ là người đáng bị xử nặng nhất?

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét