khi anh nằm bất lực
như bị tứ mã phanh thây.
Hắn đạp vào mặt anh
người đã hô to: Chặn tay bành trướng
Không được xâm lăng vùng biển thiêng này!
Hắn là ai
mà căm thù khi anh yêu Tố quốc?
Hắn vì ai
mà ra tay tàn bạo với dân lành?
Hắn tuân lệnh ai
mà mất hết tính người?
Hắn từ đâu ra
mà quên hết tình đồng bào máu mủ?
Tàn ác hơn phát súng bắn vào đầu
anh du kích giữa Sài Gòn bị trói
Thú vật hơn bàn tay bịt miệng
người tù lương tâm đứng trước phiên tòa
Cú đạp thẳng chân mặt người yêu nước
sẽ đi vào lịch sử dân ta.
“Vì dân, Do dân…” lẻo mép
Hắn đã đạp vào mặt luật pháp Việt Nam
Hắn đã đạp vào mặt Nhà nước Việt Nam
trước con mắt mở to toàn thế giới
Hắn đạp vào mặt tất cả chúng ta
nếu chúng ta chỉ biết khoanh tay
đứng nhìn CÁI ÁC
Ôi nỗi nhục ngậm mồm chịu đạp
Ôi nỗi đau cốt nhục tương tàn
chịu đến bao giờ? bao giờ? bao giờ?
Bàn phím ta rỏ máu
ghi mấy lời bất lực gửi anh em!
Nguồn : HOÀNG HƯNG
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét