Chào mừng bạn đến với blog ĐỌC & SUY NGẪM .

19 thg 7, 2011

VỌNG PHU ĐÁ HÓA BIỂU TÌNH

 

 Nợ nước thù nhà,
Giặc đã đến nhà.
Những lang sói tràn qua biên giới,
Những cánh rừng bị đào xới,
Những đỏ ngầu bô xít Tây Nguyên,
90% những dự án khắp ba miền,
Đã có những phố tầu, quảng cáo chữ tầu to hơn chữ Việt…
Cha vẫn còn nằm dưới đáy biển Hoàng Sa,
Mẹ vẫn lệ nhòa khói nhang mộ gió.
Chồng ơi chồng, Vị Xuyên, Hà Giang…  ngày đó,
Nước mắt cạn rồi,
Em bồng con hóa đá Vọng Phu …
Không, không,
Em và con không thể cứ mãi là hòn đá
Bởi đất nước hôm nay:
Một con sâu, hai con sâu… sao nhiều sâu quá ?!

Này sâu!

Hãy nghe cho rõ:

“Không có gì quý hơn Độc lập Tự do!”

Bác Hồ dạy:

Độc lập không được quỳ gối trước kẻ thù,

Tự do không được lấy dùi cui bịt mồm dân yêu nước!

Này ngoại xâm!

Đừng hí hửng tưởng đã lừa được bầy sâu

Mà vội quên những nhãi ranh tuyên đức

Tham lam, độc ác, động binh không ngừng [1].

Nay Hà Nội thênh thang có đủ cả núi rừng

Trong quy hoạch vẫn dành nhiều đống đa đống mác [2].

Thơ Hồ Xuân Hương nay phổ thành tiêng hát:

Ví đây đổi phận xuân sơn được

Thì sự anh hùng há Vọng Phu [3]?!


Hà Nội, ngày 17.07.2011

TS Bùi KhắcVinh


[1] Đại thi hào Nguyễn Trãi trong ‘Bình ngô đại cáo’ đã viết ‘thằng nhãi ranh tuyên đức động binh không ngừng’;
[2] Ý thơ này là của Nữ KTS Trần Thanh Vân (hình như) khi bà comment trên mạng nào đó (xin thất lễ vì kô nhớ rõ link) về sự kiện tầu tầu dám  xâm nhập vùng biển chủ quyền lãnh hải nước ta, cắt cáp tầu Bình Minh 02 và tầu Viking 2 của VN;
[3] Dựa theo ý của Nữ sỹ Hồ Xuân Hương trong bài thơ đặc sắc độc đáo ‘Đền thái thú’ khi Bà “ghé mắt trông ngang thấy bảng treo”.

Nguon : BASAM

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét