Chào mừng bạn đến với blog ĐỌC & SUY NGẪM .

13 thg 7, 2011

Vận nước - Đến người âm còn phải cảnh tỉnh

PHẦN I : LS NGUYỄN CẢNH TUỆ ĐƯỢC CỤ HỒ CHÍ MINH CỬ LÀM ĐẶC PHÁI VIÊN CHỈ ĐẠO THÀNH LẬP TRUNG TÂM TÌM KIẾM LIỆT SĨ

Con gái Nguyễn Cảnh Tuệ là cô giáo Nguyễn Thị Phương Mai được giao trách nhiệm truyền tải thông tin giữa cõi âm và cõi dương; giữa Chủ tịch Hồ Chí Minh, Ls Nguyễn Cảnh Tuệ với các Ls khác và thân nhân các gia đình liệt sĩ...
Xem đoạn băng dưới đây chúng ta sẽ thấy có lúc Nguyễn thị Phương Mai trong vai Nguyễn Cảnh Tuệ, đặc phái viên của Cụ Hồ Chí Minh và cũng có khi trong vai Cụ Hồ Chí Minh...
Điều này có thể nhận ra qua phong thái của hình ảnh Nguyễn Thị Phương Mai...Những đoạn Nguyễn Thị Phương Mai xưng Bác là lúc đang ở trong tư cách của Cụ Hồ Chí Minh...

Băng video này đã được gia đình Ls Nguyễn Cảnh Tuệ tặng và đồng ý cho Phamvietdao.net đưa lên mạng: ( có 4 phần nhưng tải lâu nên xin khất 2 phần )




PHẦN II : HỒN LS NGUYỄN CẢNH TUỆ LÊN TIẾNG VỀ HIỆN TÌNH ĐẤT NƯỚC…

Sáng ngày 9/7/2011, tôi đã đến Trung tâm tìm kiếm hài cốt liệt sĩ tại Nam Đàn do những người thân của Liệt sĩ Nguyễn Cảnh Tuệ lập nên. Sở dĩ có trung tâm này là do gia đình Ls Nguyễn Cảnh Tuệ, trong tháng 2/2011 đã nhờ Trung tâm tìm kiếm hài cốt ở Xuân Hòa cũng ở Nam Đàn tìm hộ và đã thành công. Khi tìm được hài cốt liệt sĩ Nguyễn Cảnh Tuệ, những người thân của liệt sĩ gồm con trai, con gái, con rể đã nhận được tín hiệu yêu cầu thành lập một trung tâm mới…

Điều này đã mô tả trong bài LS NGUYỄN CẢNH TUỆ ĐƯỢC CỤ HỒ CHÍ MINH CỬ LÀM ĐẶC PHÁI VIÊN CHỈ ĐẠO THÀNH LẬP TRUNG TÂM TÌM KIẾM LIỆT SĨ

Tôi đã đến thắp hương trước bàn thờ của Cụ Hồ Chí Minh tại trung tâm này và khấn rằng: Tôi là một nhà văn nghe tin Cụ có về đây và giúp Trung tâm, do đó rất mong nhận được những tín hiệu, những sự chỉ giáo của Cụ và anh Cả…Theo như giới thiệu, thì Ls Nguyễn Cảnh Tuệ được tôn làm anh cả trong việc đi tìm hài cốt các liệt sĩ…Cô con gái của Ls Nguyễn Cảnh Tuệ là Nguyễn Thị Phương Mai, là người được anh cả Nguyễn Cảnh Tuệ chọn làm phiên dịch, chuyển tại những thông điệp từ cõi âm…Điều này được Liệt sĩ Nguyễn Cảnh Tuệ xác nhận trong băng ghi âm.

Sau khi thắp hương, khấn, quãng 11 giờ trưa, tôi được anh Cả Nguyễn Cảnh Tuệ mời vào điện để truyền đạt các ý kiến dưới đây qua “ phiên dịch “ là cô giáo Nguyễn Thị Phương Mai…

Tôi đã xin phép anh Cả được ghi âm lại bằng điện thoại và được phát lên mạng. Anh Cả đã đồng ý…Vì cô Nguyễn Thị Phương Mai nói giọng Nam Đàn, tiếng nói được ghi bằng điện thoại di động nên chất lượng âm thanh thấp. Do đó xin được ghi lại và bỏ sót một đôi chỗ vì không nghe rõ…Xin lỗi anh Cả Ls Nguyễn Cảnh Tuệ và quý vị nếu bỏ sót một số câu nào đó; điều này không do chủ tâm.

Xin đưa kèm cả băng ghi âm để quý ví kiểm tra thêm nếu bị sót câu nào…

Một lần nữa xin được cảm tạ linh hồn anh Cả- Ls Nguyễn Cảnh Tuệ và gia đình và mong được đại xá nếu chưa chép lại được đầy đủ; xin giới thiệu những lời nói của anh Cả qua “ phiên dịch viên “ Nguyễn Thị Phương Mai…

Nguyễn Thị Phương Mai, con gái Ls Nguyễn Cảnh Tuệ, được bố giao cho trách nhiệm " phiên dịch" cho mình...


( Mất 1 đoạn ngắn mở đầu  vì chưa xin phép ghi )...

Đến khi người ta đã vào trong các nghĩa trang rồi, trong 12000 ngôi mộ chỉ có 4000 ngôi mộ có tên thôi,
thử nghĩ xem? Còn bao nhiêu nghìn ngôi mộ không có tên, linh hồn người ta muốn tìm về với người thân, thế mà người ta ( các liệt sĩ ) còn bị đòi hỏi xem xét giấy tờ?
Giấy tờ gì trong chiến tranh đây ? Giấy lớn nhất là giấy báo tử, giấy duy nhất là cái bằng Tổ quốc ghi công của chúng tôi đó.
Bây giờ chúng tôi tìm về mà không được ghi nhận? Thử hỏi còn đòi hỏi cái gì ? Tôi nghĩ ngao ngán cho những người dương đang cầm quyền vì những sự đòi hỏi một cách vô lý như thế ?

Cuộc chiến khốc liệt như thế, khi Đảng cần, Tổ quốc cần thì chúng tôi hy sinh. Bây giờ trả lại chúng tôi ( về với gia đìn h) ) lại đòi hỏi giấy tờ, lúc đó ai cấp giấy tờ cho chúng tôi.
Khi Tổ quốc cần thì ai cấp cho chúng tôi giấy tờ, thế mà bây giờ lại đòi hỏi chúng tôi. Đó, chúng tôi hy sinh cho Tổ quốc, khi Tổ quốc cần chúng tôi không tiếc xương máu của mình. Bây giờ đáng lẽ chính các đồng chí phải trả lại cho chúng tôi, tại sao lại bắt chúng tôi trả lại ? Có vô lý không, đồng chí thấy có vô lý không ?

-Thật sự là vô lý ( P.V.Đ nói chen vào…)

Thật sự là vô lý, che mắt như vậy mà không biết…Thế mà cứ ngồi đòi hỏi thế này, đòi hỏi thế kia. Thật sự mà nói, tôi đã nói với đồng đội chúng tôi: các em ơi, khóc đi các em ơi, nước mắt các em hãy quặn vào trong, đừng để bên ngoài nữa. Nỗi đau này là nỗi đau do cuộc chiến gây ra, nhưng người dương phải hiểu để còn ghi nhận.
 Chúng tôi chỉ cần gì, chúng tôi cần trả lại cho chúng tôi bằng tấm lòng thôi, chúng tôi không đòi hỏi mâm cao cỗ đầy.
Chúng tôi đòi hỏi phải được vinh danh, ghi nhận. Phải được ghi nhận bằng tấm lòng chứ không phải các vị cứ đến đó thắp hương lên mà khấn khấn vái vái…Không hiểu ra.
Hồn thiêng sông núi đã trở về lên tiếng, đây là hồn thiêng của sông núi chứ không phải là của bất cứ một ai đâu…Phải phát tín hiệu rõ ràng như thế.

Đến mức độ tôi nói với đồng chí có biết không: khi mà linh vật Rùa Hồ Gươm đã lên tiếng phát tín hiệu cấp cứu, cấp cứu… mà cuối cũng con người chỉ lo đi cứu con vật.
Nó là linh vật thì nó là bất tử…Cứu là cứu cái đất nước này này, cứu cái xã hội này này, cứu cái cuộc sống này này. Bao nhiêu tệ nạn đầy rẫy, tham nhũng, cửa quyền, bao nhiêu hư đốn, bao nhiêu cái bị che mắt đi không lo, lo nhìn những cái gì ở đâu ?
Chính vì vậy mà cái tín hiệu đó báo động cho tất cả chúng ta tự mình rèn đi, cuộc đời là do mình tự khẳng định, con đường là do mình tự vạch ra, cái hậu do mình tự chuốc lấy.
Nếu vô trách nhiệm với cuộc đời mình thì lãnh đủ với cuộc đời. Nhất là đối với những người cầm công quyền mà vô trách nhiệm với đất nước, với Tổ quốc thì bản thân mình và gia đình mình sẽ lãnh đủ. Không phải cứ làm tắc trách, mình muốn kéo bè kéo cánh, muốn làm cái này, làm cái kia, muốn làm gì cũng được đâu.


Hãy nhớ rằng việc mình làm là hồng phúc mang đến cho muôn dân. Mình được người dân tín nhiệm bầu lên, mình được người dân tín nhiệm tin tưởng để gửi gắm cuộc đời họ vào mình, mình phải nhớ rằng mình phải biết được trọng trách lớn lao của cả dân tộc trên vai mình chứ không phải của cá nhân mình nữa. Hãy gạt bỏ cái tôi đi, để mang quyền lợi đến cho dân, cho nước.
Cái hồn thiêng này là nhờ Chủ tịch Hồ Chí Minh vĩ đại quy tụ về đấy…Hồn thiêng sông núi của 4000 năm lịch sử đấy chứ không phải của một ai đâu.Tại sao mà không chịu nhìn, không chịu nghe.
Viết, nói và nghe cái gì thì các vị hãy đến đi, đến để nghe các liệt sĩ nói cái gì. Lại nói người ta là phản động. Mình sai thì người ta chỉ ra cái sai không chịu nhận lại bảo người ta là phản động ? Cái sai đầy rẫy ra đó, cái sai tới mức độ…Những việc đó đồng chí thấy có vô lý không?
Vô lý như vậy nhưng vì mình bị che mắt đi, hàng ngày hãy đến các cửa đền, cửa chùa, những nơi mà cứ vào đó mà khấn khấn vái mà không biết rằng: mình đã bị che mắt đi rồi, nên cái sai này chồng lên cái sai kia, sao không chịu mở ra mà nhìn nổi ra mình.
Tất cả cái gì cũng phải biết. Tất cả những gì trái với quy luật thì tự phải giải mã đi. Sinh lão bệnh tử đó là quy luật của một đời người. Có sinh ra, có già đi, có sinh bệnh mà chết đó là quy luật. Nhưng tất cả những cái gì trong độ tuổi chưa phải là lão mà sinh bệnh, sinh lão thì đó là do mình, do chính con người tạo ra đấy.Môi trường ô nhiễm tại ai ? Tại con người, do ý thức con người…
Chiến tranh liên miên tại con người. Tất cả do con người làm.Cho nên kẻ thù lớn nhất của con người chính con người mà không tự nhận ra. Kẻ thù lớn nhất của mình chính là cuộc đời mình mà không nhận ra.
Tất cả những cái đó tự suy mà tự ngẫm đi. Anh làm tốt thì anh làm gì có kẻ thù. Anh là người tốt, là người có đức độ, có tâm đức thì làm sao anh có kẻ thù, anh luôn có bầu bạn. Còn khi anh còn có kẻ thù thì anh còn thủ đoạn, anh đang sống lọc lừa, anh đang sống dối trên lừa dưới thì người ta giương vây, giương cánh ra trả đũa với anh.
Cuộc đời là vậy, có vay thì có trả. Cuộc đời này này, cuộc đời của mỗi người là do mình tự quyết định, con đường mình đi là con đường mình chọn, vậy mình đã chọn rồi thì mình phải quyết định và mình phải có trách nhiệm với chính cuộc đời mình.Mỗi gia đình là một tế bào của xã hội, mỗi con người là một tế bào của gia đình, mà mỗi gia đình là một viên gạch trong cái xã hội này. Vì vậy cho nên cuộc sống này các liệt sĩ mới về…các đồng chí hãy nhìn đi, nghe đi, đến các gia đình liệt sĩ để nghe đi, đừng có nghe đâu cả…Đến các gia đình liệt sĩ để nghe chúng tôi nói cái gì…
Tất cả những cái xấu của người dương chúng tôi vạch cho hết, nhưng người dương không chịu nhận ra, cứ nghĩ rằng chúng tôi là xấu. Chúng tôi ở cái cõi âm, ở cái cõi tâm linh này, chúng tôi chết bao nhiêu năm trời rồi chúng tôi lấy đâu ra cái xấu. Chúng tôi chỉ có nói sự thật, nhưng một sự thật dù mất lòng nhưng chúng tôi phải nói để cứu loài người, cứu muôn dân, cứu con người không chỉ cuộc đời của những con người đang sống nên buộc lòng chúng tôi phải lên tiếng.

Hãy gạt cái tôi đi, khi chúng tôi phát tín hiệu thì hãy hãy xem tín hiệu đó đúng chỗ nào, không phải phát tín hiệu cho tôi, cho anh cho người này, cho người kia mà là tín hiệu chung của muôn người…Để mà biết rằng, mỗi một tín hiệu do liệt sĩ phát lên là hồi chuông cảnh tỉnh cho rất nhiều người.Cho nên một lần chúng tôi về là một lần cả một dòng họ được cải tạo chứ không phải chúng tôi về chỉ vì một bản thân chúng tôi.
Chúng tôi mất rồi, chúng tôi còn gì nữa. Dòng máu chúng tôi chảy xuống đó, sự hy sinh của chúng tôi trong cuộc chiến, nhưng chúng tôi phải về vì răng, bởi vì người dương sai nhiều quá. Vậy chúng tôi về để giúp cho người dương nhận ra cái sai. Gạt bỏ cái tôi đi để mà làm chủ cho cuộc sống, cuộc đời này…

Tất tật tật, do mình hết. Con người bản thân mình không tự lo cho mình lại đi lo cho ai? Tại sao chưa lo cho mình lại đi lo cho ai? Trước tiên hãy lo cho mình trước rồi đến lo cho thiên hạ. Lo cho thiên hạ là ai, đó là những người có trách nhiệm được lo chứ không phải mình không có trách nhiệm mình cứ nhảy vào lo là lo hư loạn.

Tôi lấy ví dụ: Ông A được giao trách nhiệm Chủ tịch tỉnh thì ông A phải có trách nhiệm trước toàn bộ người dân của tỉnh. Còn lại không phải để cho quan bà, bà A nhảy vào cuộc, bà A không phải là người được dân bầu xã cử, bà không đủ trình độ để nhảy vào thì tại sai ông A lại để cho bà A nhảy vô? Xía vô để mà điều khiển.
Cuối cùng lệnh ông không bằng cồng bà từ đó dẫn tới dân mất tin, dân mất tin thì dẫn tới mất tín. Từ đó mà loạn, phải xác định rõ ràng việc ai người ấy làm.

Ai là người có trách nhiệm, có khả năng, ai là người mà người ta giao trách nhiệm cho mình mà cuối cùng trách nhiệm mình mình không chịu làm mà lại đi đẩy cho người khác. Khi đẩy cho người khác thì hư chứ có gì đâu.Sự là như vậy mà không hiểu ra.Người ta nói rõ ràng, mọi người đều có trách nhiệm, có nhiệm vụ và nhiệm vụ và nhiệm vụ đó mình phải xác định cái đích đến, cái mục đích của nhiệm vụ mà mình đã nhận. Khi đã nhận rồi thì phải hoàn thành, muốn hoàn thành thì phải vận dụng đủ mọi yếu tố để mà hoàn thành chứ không phải hoàn thành bằng bất cứ giá nào, dẫm đạp lên người ta để hoàn thành, đó là vô lý. Cho nên từ chỗ đó anh cứ ngẫm nghĩ ra…Tín hiệu của tâm linh đã phát, để rèn dũa con người…

Tại sao mình có biển bạc, rừng vàng mà mình không giàu mạnh. Người Nhật Bản người ta chỉ có gì: chúng tôi xây dựng trên cơ sở đất đai cằn cỗi, không có gì hết. Người Nhật đã khơi dậy cái nghị lực, niềm tin, sự vươn lên vượt lên chính mình. Là con người sinh ra ai cũng có cái đó, tại sao người ta làm được cái đó mà mình không làm được ? Tại sao người ta có nghị lực mà mình không? Tại sao người ta có niềm tin mà mình không ? Tại sao người ta vượt lên để làm chủ mà mình lại không vượt lên để làm chủ. Bất cứ ai cũng hiểu được khi bản thân mình làm chủ được bản thân.

Cuộc sống này đang cần phải chiến đấu nhiều bởi vì người dương hiện bị che quá nhiều. Cuộc sống chỉ biết tận hưởng mà không biết được rằng không có cái gì là vĩnh viễn.
Cuộc đời này có cho thì mới được nhận, mình cho gì thì mới được nhận cái đó. Mình không cho mà mình đòi nhận thì bao giờ mới nhận được đây. Mình không làm mà đòi hưởng thì lấy cái gì để hưởng đây.
 Mình vô trách nhiệm với cuộc đời mình thì than thân với ai đây. Không làm tròn trách nhiệm với cuộc đời mình mà lại đổ lỗi cho trời, cho số phận, đổ lỗi cho cha mẹ sinh ra không gặp thời. Tất cả do mình hết.
Người làm cha làm mẹ sinh con ra đủ 18 tuổi, bao trong vòng tay mình đủ 18 tuổi, trang bị cho con cuộc đời này đúng học thức, đúng nghị lực, đúng niềm tin và tất cả những gì khôn khéo trong cuộc đời cho con. Nếu con biết sử dụng thì cái đích con đến sẽ thành công. Nếu con vô trách nhiệm với nó thì đích con đến sẽ thất bại.Vậy con thất bại do chính bản thân con chứ không ai cả, đừng kêu, đừng trách…Hãy trách mình.
 Cho nên người ta nói thấm tứng câu: Kẻ thù của con người chính là con người. Kẻ thù của mình chính là mình đó. Trong con người có bản năng và người. Hãy để tình người trỗi dậy, bản năng con biến mất. Bản năng con trỗi dậy thì bản năng người biết mất, lúc đó sai trái liên tục xảy ra…Tất cả những hư hại trong cuộc đời này do bản năng con trỗi dậy, bản năng người ít. Bản năng người đó là anh muốn tốt đẹp và người khác cũng muốn tốt đẹp như tôi. Tại sao tôi muốn tốt đẹp tôi lại giết anh để lấy của để tôi sống tốt hơn, vô lý rứa. Khi anh đã có hành động thù địch đó, loài thú mới ăn thịt đồng loại. Con người không phải như thế. Bởi vì anh để cho thú tính nổi dậy thì bản năng con người bị mất đi. Kẻ thù của anh chính là anh đó.

-Xin hỏi anh cả: Hiện nay quan hệ Việt Nam-Trung Quốc đang căng thẳng; liệu có xảy ra xung đột không ?

-Hãy tin vào chính mình.Chính nghĩa thì bao giờ cũng thắng. Cũng giống như anh cả nói lại với con cái câu đó.Luôn luôn bình tĩnh, tự tin, khôn khéo để chiến thắng.Chính nghĩa bao giờ cũng thắng. Anh có thể là to lớn nhưng anh cậy quyền, cậy thế, anh đi bắt nạt kẻ khác thì anh làm việc đó là sai trái rồi.Anh cũng là con người, người ta cũng là con người nhưng tại sao anh lại cậy do trời sinh anh to lớn hơn nên anh lại đi ăn hiếp kẻ bé là điều vô lý. Không bao giờ, luật không cho phép. Kẻ đó sẽ bị đánh đổ.Không thể có chuyện đó. Nó trái với quy luật, trái với quy luật là không được. Hãy tin đi, nhưng cái gì cũng phải biết tự tin và khôn khéo để chiến thắng. Bất cứ cái gì trong cuộc sống này đều vậy…Không được chủ quan.

-Những điều anh cả nói cũng chính là điều nhiều trí thức đang suy nghĩ…Anh cả nói rất là chính xác, đúc kết một cách đầy đủ. Có điều bây giờ rất bị hạn chế trong việc viết lên những điều trần trụi như vậy. Đó là điều thật đau đớn…
-Phải tự tin đi, người ta không đánh sập được đâu! Khi các con có chính nghĩa thì lam sao bị gục ngã trước kẻ thù.

-Hiện nay trong nội bộ mình có những thế lực đang sợ Trung Quốc hoặc do mắc với Trung Quốc một điều gì đó, hoặc đã “đi đêm” với Trung Quốc…Đó là điều đáng lo ngại…

-Mọi cái không thể nói được trong ngày một ngày hai. Mà không phải chỉ nói mà các con nhớ rằng phải hành động, nhưng hành động như thế nào, hành động bằng cái gì…Mỗi một người phải tự suy nghĩa những điều anh cả nói, tự vạch chương trình hành động cho mình. Mỗi một cá nhân các con là một vũ khí. Các con sử dụng vũ khí như thế nào để góp phần tạo nên mình cũng là một trong những thành tựu, tạo nên chiến thắng…

-Nhưng Việt Nam có nỗi đau khi chiến thắng rồi thì cái thành quả đôi khi người xấu, người ít đóng góp lại được nhiều hơn?

-Các con hãy yên tâm, chính vì thế mà hồn thiêng sông núi mới vào cuộc ngày hôm nay. Các con hiểu rõ chưa. Chính vì vậy hồn thiêng sông núi mới trở về. Con hiểu ra chưa. Hãy đón đợi. Nhưng không phải cứ ngối đó mà đón, phải hành động bằng tất cả tấm lòng của mình để ít ra mình không bàng quan, mình không bẩn tay, mình vẫn là mình để vững vàng trong mọi trận tuyến chống lại các thế lực thù địch, chống lại…nghe rõ là các thế lực thù địch nhé, để xây dựng một đất nước phồn thịnh và hòa bình, hạnh phúc cho muôn dân.Cái đích đến là vậy. Anh cả thấy cần tất cả các con phải vào cuộc. Không phải ngồi mà nhìn. Vào cuộc như thế nào, các con nhớ rằng phải khôn khéo, tự tin, bình tĩnh. Đừng có đánh mất lòng tin. Tự tin rồi vẫn phải biết khôn khéo. Biết bảo vệ mình, bảo vệ người, bảo vệ thành quả…

-Anh cả cho phép công bố lời của anh cả lên mạng được không? Để mọi người thấy đây là hồn thiêng sông núi đã lên tiếng rối đấy…Vì không phải ai cũng được tiếp cận…công bố lên để mọi người thấy đấy là ý kiến của anh cả Nguyễn Cảnh Tuệ…để có lợi cho muôn dân, cho đất nước?

-Hãy vào cuộc bằng chính tấm lòng đó là một; Đây thật sự là hồn thiêng sông núi chứ không phải là một cá nhân nào, một tổ chức nào. Vì vậy khi viết lên phải viết đúng, hiểu đúng. Hiểu chó đúng rồi hãy viết. Không được viết theo lối chụp mũ…

-Con sẽ ghi âm và đưa lên mạng trung thành ý kiến anh cả. Khi đưa lên mọi người sẽ nghe đúng điều anh cả nói…

-Đúng rồi, viết cho cả trái đất đọc, bầu không khí này ô nhiễm là ô nhiễm cả trái đất. Do chúng ta đang hủy hoại sự sống của mình. Rõ ràng như vậy, con người đang hủy hoại sự sống của trái đất. Chính hành động của con người đã làm cho mẹ đất phải lên tiếng; Vũ trụ đang lên tiếng, cảnh tỉnh loài người. Chính bản thân loài người đẩy mình vào chỗ chết.

-Hôm qua Cụ Hoàng Mười cũng đã nói với con chuyện này, nói về các nguy cơ mà đất nước đang vấp phải. Hôm nay anh cả nói kỹ hơn..

-Bởi vì đã đến đây, anh cả nói rồi, không phải lực lượng nào anh cả cũng tiếp cận. Và đã tiếp cận được chứng tỏ đối tượng nào có thể tiếp cận được, được giả mã, được hiểu. Tất cả những ý chỉ của tâm linh, tâm linh phát ra, ít ra phát ra một, phải hiểu đến mười. Nhưng mà hiểu theo cái tâm, cái đức vì cái mong mỏi của tâm linh là cái chân thiện mỹ góp phần làm cho chân thiện mỹ hơn. Không được giả tạo, hào nhoáng bên ngoài. Hôm trước Cụ Hoàng Mười có hỏi anh cả một câu là: …Anh Cả đã trả lời: Con muốn tốt gỗ và tốt cả nước sơn chứ không chỉ tốt gỗ hơn tốt nước sơn. Cụ Hoàng Mười nói nhà ngươi khôn thế. Ta sẽ chọn ngươi làm “anh Cả ” của đoàn binh…

Bởi cái đẹp của con người do tạo hóa ban cho, tạo hóa không sinh ra người xấu mà chỉ có người không biết làm đẹp. Cái câu đó con người nên hiểu. Cái nết của con người do con người quyết định; tại sao có người trở thành vĩ nhân, có người..
Những người gánh trọng trách trên vai thì nên nhớ rằng mình đang gánh trọng trách của cả dân tộc…Đừng để mọi người phải trả giá cho sự bất cẩn của chính mình.


-Anh cả hy sinh năm nào nhỉ?

-1967…

-Mặt trận nào?

-Mặt trận phía nam…

-Những điều anh cả nói là những suy nghĩ cập nhật của năm 2011…Từ những thông tin, những suy nghĩ, những lập luận và cách nhìn nhận…

-Anh cả đang đại diện cho hồn thiêng sông núi nói để phát tín hiệu cho loài người. Anh cả chỉ ,mượn thân xác của cô con gái của mình, chỉ là một cô giáo tiểu học bình thường. Không có cái gì là vĩ nhân, chỉ là giáo viên trường làng thôi. Tất cả những cái đó là hồn thiêng sông núi đặt trọng trách lên đôi vai của anh cả. Vì trọng trách đối với cuộc sống của cả dân tộc Việt Nam, của mọi người dân Việt Nam…

-Anh Cả năm nay nếu đang còn sống, anh Cả bao nhiêu tuổi?

-Không có tuổi…

- Như vậy anh cả bất tử…Anh cả có mấy người con?

-Không được tiết lộ…Không được quá giới hạn…Cái gì được phát là được phát, cái gì không được phát là không được phát…Thế mới là tâm linh…Tôi làm cho đất nước…

Không phải như nhiều người vỗ ngực lên bảo…Chúng tôi không cần khoe khoang mình là ai, mình là gì và chỉ biết mình là người con của đất trời, người con của dân tộc…Mình đang làm cho đất nước…vì cuộc sống của muôn dân…Cách viết của nhiều người viết về tâm linh chúng tôi rằng chúng tôi đòi cái này, trả cái này, cái kia…Trả cho chúng tôi hãy trả bằng tấm lòng, sự đức độ hướng dẫn con cháu. Làm người phải trung với đạo nghĩa làm người, để hưởng cái lộc của tâm linh…
Nếu các con làm cho chính nghĩa thì không có gì làm cho các con gục ngã. Các con hiểu không?!

( Phần băng gốc đang chờ xử lý kỹ thuật sẽ đưa lên sau..)
( Phạm Viết Đào đã trực tiếp nghe, ghi âm và gỡ ra ghi lại để đưa được lên mạng, ngoài việc phải gỡ ra từng đoạn ngắn thủ công, còn phải nhờ các chuyên gia kỹ thuật xử lý để đưa lên nên hơi bị lâu. Rất mong được quý vị lượng thứ…Bài ghi trên đây được anh Cả nói liền mạch. Các vị có thể nghe lại qua băng ghi âm… )

Nguồn : PHAMVIETĐAO

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét