Chào mừng bạn đến với blog ĐỌC & SUY NGẪM .

2 thg 4, 2010

Vua Hùng sợ ngày giỗ của mình và “đội ơn ông Nghị” ở... Hà Nội

Vua Hùng nghĩ đến ngày giỗ của mình thì kinh sợ vì con cháu chỉ chăm chăm vẽ dự án để khoe khoang và tiêu xài hoang phí. Dân thở phào " xin đội ơn ông Nghị Hà Nội" vì đã bác bỏ một dự án ngốn tiền vô bổ của các Gia Cát Bụi, lắc đầu "vái lạy" ông nghị Nghệ An. Phát ngôn, hành động ấn tượng tuần này đủ mọi cung bậc buồn vui.

Có tiêu chí nhân sự nhưng bầu thế nào?
Bàn về việc nhân sự của Đại hội Đảng XI,
Tổng Bí thư Nông Đức Mạnh nhấn mạnh tiêu chí một cách cụ thể, đó là những người "không quan liêu, tham nhũng, lãng phí; có năng lực trí tuệ và tổ chức thực tiễn, có tư duy đổi mới, sáng tạo, dám chịu trách nhiệm vì lợi ích chung, có năng lực tham gia vào việc hoạch định đường lối, chủ trương, chính sách của Đảng; có đủ sức đáp ứng yêu cầu nhiệm vụ được giao; đoàn kết và có khả năng quy tụ sự đoàn kết, có uy tín cao trong Đảng và trong nhân dân".

Đó là những tiêu chí chuẩn xác. Đó cũng là khát vọng của Đại hội hay nói rộng hơn là khát vọng của nhân dân về những người lãnh đạo Đảng và Chính phủ. Nhưng việc bầu chọn sẽ như thế nào?

Trong cuộc đối thoại trực tuyến với nhân dân khi mới nhậm chức, Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng từng nói: "Quần chúng nhân dân sẽ rất sáng suốt lựa chọn người lãnh đạo của mình và sẽ lựa chọn đúng người có tâm, có tài nếu như chúng ta thực sự dân chủ".

Như vậy, lâu nay, chúng ta có người tài đức nhưng vấn đề dân chủ đã cản trở cuộc kiếm tìm những người lãnh đạo đúng nghĩa. Một ông bộ trưởng lãnh đạo một bộ trong nhiệm kỳ 5 năm, cho dù bộ đó làm ăn thế nào thì cuối cùng ông ấy vẫn được cơ cấu tiếp tục vị trí cũ hoặc có chuyển cũng là sang một vị trí tương đương, thậm chí quan trọng hơn.
Nếu chúng ta thực sự coi ý dân là vấn đề cốt tử của Đảng, của đất nước thì hãy thử bỏ phiếu tín nhiệm với một số bộ đang có nhiều vấn đề, để xem nhân dân đánh giá công việc của các bộ đó trong 5 năm qua ra sao?

Trước đó, ông Mai Liêm Trực đã bàn: Muốn chọn được người như thế thì phải có tranh cử thực sự trong nội bộ Đảng, có nhiều ứng cử viên để lựa chọn, những ứng cử viên này phải trình bày cương lĩnh, chương trình hành động và đối thoại.

Đây là một ý kiến hay và sâu sắc. Nếu dân chủ trong Đảng đạt đến mức khuyến khích được các đảng viên của mình đứng ra tranh cử thì đây chính là một trong những con đường trọng yếu đưa đến những nhân sự xuất sắc để lựa chọn. Nhưng thực tế cho thấy: không có đảng viên dám đứng ra tranh cử ở tất cả các vị trí trong mọi cấp của tổ chức Đảng. Vì sao, vì các đảng viên sợ. Sợ gì thì các đồng chí đều biết cả.

Thế nên khi tổng kết việc thực hiện thí điểm đại hội cấp cơ sở bầu trực tiếp Bí thư, ông Phạm Quang Nghị, Bí thư Thành ủy Hà Nội thừa nhận rằng:
Chưa thu hút được nhiều người tự ứng cử vị trí bí thư.
Chỉ khi thực sự có dân chủ trong Đảng thì trong dân mới hy vọng có dân chủ.
Mấy năm trước, người ta định tiến hành thực thi dân chủ bằng cách bầu trực tiếp chủ tịch xã. Những cố vấn, chuyên gia đề xuất kế hoạch này hẳn là hoặc không hiểu đầy đủ về dân chủ hoặc né tránh sự cấp bách và cần thiết của dân chủ trong việc chọn lựa những vị trí lãnh đạo cao trong Đảng và Chính phủ.

Dân chủ chỉ được thực thi thành công ở những nơi có thành phần xã hội đa dạng và có dân trí cao. Sau đó, những người nông dân ở làng, xã là người được thừa hưởng nền dân chủ ấy với sự tuyên truyền và chỉ dẫn. Bởi dân chủ không là một cái kẹo mà bất cứ ai thấy là bóc ra ăn mà chẳng sợ có hại gì. Một xã hội dân trí thấp sẽ dễ dàng bóp méo tính ưu việt của nền dân chủ. Muốn đất nước có dân chủ thì không còn con đường nào khác là Đảng phải thực sự thực thi dân chủ trước tiên. Còn không thì chúng ta lại chỉ nói cho vui mà thôi.

Ông Nguyễn Đình Hương, nguyên Phó ban tổ chức Trung ương có ý kiến về việc Đại hội bầu trực tiếp Tổng bí thư: D
ân chủ, không áp đặt, không cơ cấu vùng miền. Đây có lẽ là phương án tối ưu và đáp ứng được yêu cầu về tiêu chuẩn của nhân sự hiện nay. Ông Mai Liêm Trực cũng nói: những ứng cử viên này phải trình bày cương lĩnh, chương trình hành động và đối thoại.

Khi trình bày hay đối thoại, chúng ta sẽ nhận ra ngay ứng cử viên đó có trí tuệ, có óc sáng tạo, có năng lực điều hành và có ý chí hay không. Bởi ứng cử viên đó phải trình bày rõ ông hay bà ấy sẽ giải quyết những vấn đề của đất nước cụ thể như thế nào, chính sách mới của ông hay bà ấy cho sự phát triển của đất nước cụ thể ra sao? Tất nhiên, khi trình bày và đối thoại sẽ có Hội đồng phản biện.

Một người không có trí tuệ, không có năng lực, không có tầm nhìn... sẽ không đưa ra được một chính sách hay giải pháp gì cụ thể mà sẽ lại rơi vào chủ nghĩa chung chung, như ông Trương Đình Tuyển nói là "chỉ biết nói mỗi lập trường".

Nếu chúng ta có 2 hay 3 ứng cử viên cho vị trí Tổng bí thư và nghe mỗi ứng cử viên thuyết trình và đối thoại trong 2 ngày, chúng ta sẽ thấy được nhiều điều. Và khi một vị trí được lựa chọn như thế bởi chính Đại hội thì hiệu lực của người được lựa chọn sẽ rất cao và có tính thuyết phục, có điều kiện để đoàn kết và tập hợp đội ngũ trong việc lãnh đạo của mình
Không phải là cướp biển vùng Caribê
Trong một thời gian ngắn mà hàng trăm ngư dân Việt Nam đã bị phía Trung Quốc bắt và đòi tiền chuộc với lý do xâm phạm lãnh hải.
Xin thưa các ông bà Trung Quốc trực tiếp bắt giữ ngư dân Việt Nam rằng: phần lãnh hải đó thuộc chủ quyền của Việt Nam.
Sau khi đã bắt giữ những ngư dân Việt Nam một cách vô lý và không đúng luật, phía Trung Quốc còn ngang nhiên bắt những ngư dân này nộp tiền nếu không sẽ không thả người và tàu.
Ngay sau đó,
Người phát ngôn Bộ Ngoại giao Việt Nam đã chính thức lên tiếng yêu cầu phía Trung Quốc thả ngay vô điều kiện các ngư dân này. Nhưng cho đến giờ, phía Trung Quốc vẫn chưa có câu trả lời cho việc làm sai trái và ngang ngược của họ.

Trong khi đó, không ít các tàu đánh cá Trung Quốc vào sâu tận vùng biển Thừa Thiên-Huế đánh bắt hải sản thì bộ đội biên phòng Việt Nam chỉ cho tàu ra xua đuổi như một sự nhắc nhở.
Trong con mắt của những người xem phim hành động thì hành động bắt giữ các tàu đánh cá Việt Nam rồi vu lên rằng họ xâm phạm lãnh hải để đòi tiền chuộc thật chẳng khác gì hành động của bọn cướp biển, nhưng lại không phải bọn cướp biển vùng Caribê.

Vua Hùng sợ ngày giỗ của chính mình
Trong tâm linh người Việt, ai mất đi mà chẳng mong đến ngày giỗ của mình để gặp mặt cháu con và người thân. Thế nhưng có lẽ có một người rất sợ ngày giỗ của mình. Đó chính là Vua Hùng.
Người Việt có câu "giỗ mình, cỗ nó". Câu này có nghĩa là những người sống lấy lý do giỗ người chết để phục vụ cho những việc riêng tư của họ. Chuyện giỗ Vua Hùng tôi dám cả quyết là lý do để mấy ông mấy bà khoe khoang và tiêu xài hoang phí cho sướng thân họ.

Thế là cái gì họ làm để dâng lên Vua Hùng cũng phải to nhất, dài nhất, nặng nhất... nhưng hầu hết là của làm điêu làm dối cả. Vua Hùng là người Việt mà lại sống từ thời ấy thì cao lắm chắc cũng chỉ 1,65m, nặng lắm cũng chỉ 70 kg, vì thế ăn một bữa giỏi lắm cũng chỉ hết 2 cái bánh chưng loại bình thường như ta vẫn gói trong ngày Tết. Cớ sao phải làm to lớn như cả một quả đồi để làm gì?

Thế rồi người ta lại đề xuất mỗi tỉnh xây một đền thờ Vua Hùng để tỏ lòng thương nhớ Vua Tổ. Thế là Ban chỉ đạo công trình xây dựng đền Hùng ở mỗi tỉnh sẽ được thành lập, rồi dự trù kinh phí - xây đền Hùng chứ có phải xây nhà bình thường đâu mà ít tiền được. Lòng tôn kính tổ tiên ở đâu mà các người chỉ dùng mấy chục tỷ để xây, cứ phải hàng trăm tỉ cho ta và nếu cần thì hàng ngìn tỉ đi.

Đây là việc hiếu thảo thì đứa nào dám suy tính ít hay nhiều nào. Thế là đấu thầu, là bên A bên B, là phần trăm phần chục, là thất thoát thất trốn, là rút ruột sắt thép, xi măng... như người ta rút ruột tượng đài chiến sỹ Điện Biên Phủ. Và sau khi xây dựng đền Hùng ở mỗi tỉnh xong thì lại mọc ra ối biệt thự ở đâu đấy do gạch, ngói, xi măng, sắt thép nó vô tình vương ra trong khi thi công đền Hùng cấp tỉnh.

Thế rồi năm nay, không phải chuyện bánh chưng giỗ Vua Tổ của ông nhỏ hơn của tôi hay bánh của mày nhân bọt xốp bánh của tao nhân thạch cao mà ai mới là đạo diễn chính ngày giỗ Vua Tổ đây. Rồi cãi cọ nhau, tranh luận nhau, chê bai nhau... Cuối cùng chỉ còn mấy chục ngày nữa thôi là đến ngày giỗ Vua Tổ mà con cháu chưa đứa nào chịu nghe, chịu nhường đứa nào.

Với tất cả những gì đã và đang diễn ra mấy năm trở lại đây thì Vua Hùng chứ là các cụ thân sinh ra Vua Hùng cũng sợ ngày giỗ của mình lắm lắm. Ngày xưa, Vua Hùng thứ 18 chọn người kế vị là Lang Liêu vì Lang Liêu dâng lễ chỉ là những cặp bánh chưng bánh dầy như ta vẫn ăn bây giờ nhưng với lòng thành trong sáng và cái đức nghĩ cho dân cho nước. Còn những đứa con khác săn tìm vàng bạc châu báu, của ngon thức lạ chỉ là để tranh nhau khoe khoang cái cá nhân mình mà không hiểu tấm lòng của vua cha. Thật bất hạnh thay!



Xin đội ơn ông Nghị" ở... Hà Nội
Từ chuyện giỗ Vua Hùng lại đến chuyện đại lễ 1.000 năm Thăng Long. Có một đề xuất nghe qua thật hoành tráng nhân Đại lễ 1.000 năm Thăng Long: đề xuất chọn 1.000 hiện vật mang nét đặc trưng văn hóa của các tỉnh thành đựng trong một thiết bị bảo quản, lưu giữ dưới lòng đất Hà Nội cho các thế hệ mai sau. Nghe vậy, mọi người nín thở hồi hộp xem những hiện vật đó là những gì.
Thì đây: Vật phẩm có thể là vật dụng đơn giản như đồ dùng hằng ngày, những nhãn mác của các mặt hàng nổi tiếng, báo hay tạp chí viết về những sự kiện của đời sống, những tấm ảnh kỷ niệm, đồng xu; hoặc vật phẩm thể hiện sự phát triển của khoa học công nghệ như đầu thu sóng truyền hình, điện thoại di động... Các hiện vật cần có kích thước nhỏ gọn, không quá 100 cm3.
Tôi có nghe nhầm không nhỉ. Thời Tam Quốc có quân sư danh tiếng Gia Cát Lượng, thời "gặp nhau cuối năm" của Truyền hình Việt Nam có ông Gia Cát Dự do nghệ sỹ tai tiếng Hiệp Gà thủ vai, còn thời "1.000 năm Thăng Long" có các ông quân sư hiến kế chôn những thứ vừa kể sơ qua thì gọi là Gia Cát... Bụi.

Lâu nay, thường thì cứ các ông Gia Cát Bụi đưa lên là lãnh đạo "duyệt". Dân biết đấy mà chịu ngậm bồ hòn làm ngọt. Gia Cát Bụi đề xuất xe chẵn đi ngày chẵn, xe lẻ đi ngày lẻ, Gia Cát Bụi đề xuất người ngực lép không được đi xe máy, Gia Cát Bụi đề xuất đại học tư không được dạy báo chí, sư phạm, luật, Gia Cát Bụi đề xuất xây khách sạn to đùng trong cái công viên bé bằng bàn tay...
Còn năm nay Gia Cát Bụi đề xuất chôn đầu thu sóng truyền hình nhái của Hàn Quốc, điện thoại di động nhái của Trung Quốc, mác nhãn các mặt hàng nổi tiếng nhái của Hongkong, Singapore... Lại còn "quân sư" cho lãnh đạo chôn cả báo và tạp chí nữa chứ.

Có lẽ 1.000 năm sau con cháu mở ra không hiểu ông cha mình 1.000 năm trước bỏ nhầm cái gì xuống đó. Báo thì viết lủng củng, ảnh in thì xấu lại bằng mực Tàu giá rẻ. Báo chí như thế thì một năm sau đã thành báo...trắng chứ nói gì đến 1.000 năm sau. Con cháu đọc lại hiểu nhầm ông cha nhắn gửi hai chữ HƯ VÔ. Tha hồ mà luận bàn về sự minh triết của người Hà Nội hiện đại ở năm 2010.

Tưởng chết đến nơi bởi các Gia Cát Bụi mở điều hòa nhiệt độ thay việc phất quạt lông để phán thì may quá Bí thư tTành uỷ Phạm Quang Nghị xuất hiện. Ông chém tay nói: "Đây là một ý tưởng không có tính khả thi và hôm nay tôi chính thức nói với báo chí là Hà Nội sẽ không thực hiện việc này".

"Hướng tới ngày Đại lễ không phải chỉ là hay chủ yếu là mít tinh và lễ lạt mà phải chủ yếu là các hoạt động kinh tế xã hội, các dự án đem lại đời sống vật chất và tinh thần ngày càng tốt hơn cho nhân dân".
Một người Hà Nội đã gần 90 tuổi, vốn là một trí thức cách mạng lão thành nghe xong liền ngửa mặt nói: "Đội ơn ông Nghị". Nhưng không chỉ một cụ gần 90 tuổi mà nhân dân Hà Nội cũng "đội ơn ông Nghị" vụ này. Vì nếu ông Phạm Quang Nghị không nhận ra và cương quyết ngăn chặn các quân sư Gia Cát Bụi thì tiền của hàng đống sẽ hoá thành... bụi mà việc làm chẳng mang lại ý nghĩa gì. Hơn thế, người Hà Nội đương thời sẽ phải chịu một trận cười ra nước mắt và người Hà Nội 1.000 năm sau ngơ ngác không biết người ta chôn cái gì xuống đó và để làm gì.

Và xin vái lạy "ông nghị " ở... Nghệ An
Trong khi người dân "đội ơn ông Nghị" ở... Hà Nội thì lại "vái lạy ông nghị " ở... Nghệ An.
"Ông nghị" ở Nghệ An chính là ông Nguyễn Đình Chi, Phó Chủ tịch tỉnh Nghệ An. Khi trả lời báo chí về vấn đề giao đất trồng rừng cho các công ty nước ngoài, ông nghị ở Nghệ An phát biểu:
"Khi làm việc với lãnh đạo công ty InnovGreen thì họ có quan điểm rất tốt là muốn đảm bảo môi trường màu xanh cho xã hội. Chúng tôi trồng cây không phải là sinh lợi mà là cho người nghèo, cho xã hội bằng màu xanh. Quan điểm của họ như thế là rất quý báu.
Quan điểm của chúng tôi lúc đầu vì lợi nhuận thu ngân sách là một phần, quan trọng là giải quyết mô hình trồng rừng có hiệu quả cao. Hơn nữa tạo một bộ mặt thay đổi người dân miền núi. Còn những chuyện khác thì sau này mới phát sinh. Đáng lẽ Nhà nước phải cảnh báo cho các tỉnh từ trước
".
Ô hay, cái công ty nước ngoài nào đến một nước khác để khai thác mà chẳng nói tốt. Ngày xưa người Pháp mang quân đội sang Việt Nam nói là để... khai mở xứ An Nam đấy. Người Mỹ mang các loại vũ khí tối tân nhất lúc bấy giờ sang Việt Nam với tuyên bố để bảo vệ... nền hoà bình ở Việt Nam đấy.
Nhưng choáng váng như trúng đòn hiểm khi nghe "ông nghị" ở Nghệ An vô tư phát biểu: Còn những chuyện khác thì sau này mới phát sinh. Đáng lẽ Nhà nước phải cảnh báo cho các tỉnh từ trước.

Nếu con đường công danh của ông Nguyễn Đình Chi hanh thông thì ông sẽ lên chủ tịch tỉnh, rồi có thể thành uỷ viên trung ương... Vậy mà những vấn đề liên quan đến an ninh đất nước hay những vấn đề nhạy cảm khác mà với vị trí một Phó Chủ tịch tỉnh ông cũng không có tư duy để nhận ra thì nhân dân và trung ương trông cậy ở ông việc gì đây.

Mà với một người giữ đến vị trí Phó Chủ tịch tỉnh thường là bằng cấp đầy mình đặc biệt là bằng cấp chính trị. Chẳng lẽ cái gì làm mà không có trung ương nói trước thì cứ nhắm mắt làm sao. Nếu như thế thì cần gì đến Tỉnh uỷ hay Uỷ ban Nhân dân tỉnh nữa.

Và cho dù có bị phạt 10 triệu đồng và cấm thi đấu 6 trận như phạt danh thủ Công Vinh thì tôi cũng phải: Xin vái lạy " ông nghị" ở Nghệ An.
Một định nghĩa mới về nhân dân

Sau những lên tiếng không mệt mỏi về nhiều hồ nước ở Hà Nội đang bị "bức tử", Chính quyền thành phố đã có những quy định rõ ràng nhưng cuộc bức tử các hồ nước vẫn không dừng lại. Chính nhân dân ở phường Ô Chợ Dừa đã viết đơn tố cáo chính quyền địa phương cho san lấp hồ để làm bãi giữ xe. Khi được phóng viên truy hỏi vấn đề này, ông Trần Trí Anh, Phó Chủ tịch UBND phường ô Chợ Dừa phát biểu: "Không thể chỉ nghe dân nói vì... dân là gian".

Trong khi các đồng chí lãnh đạo của Đảng và Chính phủ đang định nghĩa một cách chính xác nhân dân là gì đối với lựa chọn nhân sự cho Đại hội Đảng lần thứ 11 và sự cốt tử của Đảng khi dựa vào nhân dân thì ông Trần Trí Anh lại công bố định nghĩa mới nhất của ông về nhân dân.

Chả trách có nhiều nhân dân mà báo chí đã nói đến vác cả hàng mấy cân đơn kêu oan đi hết tháng này năm nọ mà chẳng được để ý. Ngay một ông lãnh đạo địa phương ở ngay trung tâm của chính trị, văn hóa và kinh tế của đất nước còn nhìn dân như một đám gian manh thì số phận của nhân dân coi như... xong rồi.
Ôi nhân dân vĩ đại, ôi nhân dân...
Nguồn : Vietnamnet



1 nhận xét: