Quán không đông lắm vì là cà phê truồng, tênh hênh bên vỉa hè.
Hai thanh niên ngồi chụm đầu rỉ rả nhấp cà phê:
Này, chuyện Vinashin biết rồi chứ /
Biết rồi, nổi tiếng thế, ma cũng phải biết nữa là người/
Thế chuyện cho người nước ngoài thuê đất rừng/
Cũng biết, để dân mình đỡ phải làm, đỡ khổ còn thắc mắc gì/
Thế chuyên khoét mỏ Bô xít thì sao/
Chuyện đó lớn nhưng xưa như Diễm, đến đám giun đất cũng biết, còn phải hỏi/
Đấy ông thấy chưa, đất nước sẽ đi vào tàn lụi, hết tài nguyên khoáng sản lấy gì ăn, mất đất thì con cháu lấy gì mà sống?
Thế có gì mà đã lo/
Thế không lo thì mừng chắc/
Đúng , không đáng lo, chỉ đáng mừng/
Sao?
Còn sao giăng gì nữa, Với tốc độ đục khoét hiện nay, càng ngoạm nhanh hết tài nguyên chính là đang đưa đất nước đi lên đấy/
Lạ nhỉ, giải thích cái xem nào/
Có gì mà phải giải thích, nhìn nuớc Nhật đấy, vì chẳng có tài nguyên gì nên họ mới phát triển được trí tuệ/
Thật à/
Còn không thật sao, lắm của ăn sinh ra đần độn. Cứ hết sạch của cải thì cái đầu khắc phải nghĩ rồi sẽ thông minh ra. Thế kỉ 21 là thế kỉ của kinh tế tri thức, chúng ta đang ở thế kỉ ấy đây/
Nói thế hóa ra tham nhũng đưa đất nước tiến lên à/
Đương nhiên/
Thế tham nhũng là thành tích à/
Tất nhiên/
Thế mà lâu nay mình cứ oán chính phủ để cho tham nhũng tràn lan, hóa ra đó là chiến lược đưa đất nước đi lên/
Đúng vậy/.
Nhưng sao cả nước đèu ghét tham nhũng/
Dân nhầm cả đấy, cứ trông thấy ai giàu có là ghen ăn tức ở nói xấu, có gì lạ/
Thế còn chính phủ/
Chính phủ không nhầm, nhưng vẫn hô hào chống tham nhũng để yên dân/
Ôi thế thì chúng ta cần hoan hô tham nhũng/
Đúng, nên như thế thì đất nước mới tiến nhanh được, ka ka.
Lại lặng lẽ. Chỉ còn nghe tiếng lách cách của thìa cà phê và khói thuốc
bay lên hòa cùng bụi đường mờ mịt.
Nguồn :http://dongngandoduc.multiply.com/journal/item/563
Nguồn :http://dongngandoduc.multiply.com/journal/item/563
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét