Chào mừng bạn đến với blog ĐỌC & SUY NGẪM .

8 thg 10, 2010

Ý KIẾN NHỎ NHƯNG Ý NGHĨA LỚN


XIN CÁC ĐẠI BIỂU QUỐC HỘI ĐỪNG BÓP CÒI

Cực chẳng đã tôi phải có lời xin các vị đại biểu Quốc hội đừng bóp còi inh ỏi.
Duyên do là thế này: Tôi làm việc tại phố Lê Hồng Phong quận Ba Đình, Hà Nội. Nơi ấy có rất nhiều các cơ quan ngoại giao.
Mỗi ngày tôi giật thót người đến 4 lần vì tiếng còi đinh tai như còi cứu hỏa.Vì con phố tĩnh mịch, cây cối như vòm nên tiếng còi như một lưỡi kiếm chọc suốt buốt nhói con đường Mỗi lần như thế tôi nổi da gà, toát hết mồ hôi và người như choáng ngất.

Các đại biểu quốc hội ở tại khách sạn La Thành nên hàng ngày vào Bộ Quốc phòng họp. Mỗi lần đi về đều có xe cảnh sát hộ tống, dẹp đường cho các đại biểu của nhân dân đi cho thông thoáng, cho nhanh chóng, cho oách trước bàn dân thiên hạ.
Vâng cử tri chúng tôi rất thông cảm với các vị phải vì nhân dân họp hành trong khi mùa viêm nhiệt, oi nồng lại phải tốn công nhọc lòng thảo luận những vấn đề hệ trọng của đất nước. Nhưng xin các vị hãy chung số phận với nhân dân, tắc đường cùng nhân dân, tất bật cùng nhân dân trên các con đường Hà Nội. Nếu vì cần thiết thì tìm cách gì đấy dịu dàng hơn, thân gần hơn với nhân dân đang trên một con đường với quý vị.

Các cơ quan ngoại giao tại mấy phố này họ sẽ nghĩ gì về chúng ta lúc nào cũng oai phong, hanh hách đến buồn cười. Ý kiến của cử tri này xin các đại biểu ghi nhận cho và xin hết sức cảm thông với chúng tôi…


LOA ƠI ĐỪNG KÊU NHÉ

Sáng sơm ngày 6-10-2010, nhà văn Dương Hướng tít dưới Quảng Ninh gọi điện cho tôi, ông hỏi:
- Đang ở đâu?
- Ô hay, ở Hà Nội chứ còn ở đâu, tôi chưa chuyển về quê đâu ông ạ.
Đầu sóng bên kia nhà văn Dương Hướng cười hì hì:
- Thì vẫn biết thế nhưng dân Hà Nội sơ tán về đây đông lắm, tôi tưởng ông cũng nhông đâu đó.
- Này ông nói gì lạ thế, chiến tranh đâu mà sơ tán ?
- Nói to chuyện thế thôi chứ anh em họ về biển chơi tránh cái huyên náo, ồn ào, chen nhau của Hà Nội trong những ngày đại lễ. Xuống đây đi.
- Thế à, tôi cũng muốn lắm nhưng bận công việc không đi được. Thế mới đau…

Cuộc đàm thoại ngừng rồi, tôi thấy đúng là Hà Nội trong những ngày này quá ầm ĩ, chật chội, đường tắc. Nhưng tiếng ồn mới kinh hoàng . Tôi làm việc tại phố Lê Hồng Phong quận Ba Đình, nơi đây rất nhiều cơ quan nhà nước và các cơ quan ngoại giao.
Mấy ngày nay hệ thống loa phóng thanh cỡ đại suốt ngày nã pháo vào tai chúng tôi. Đành rằng đại lễ cần tuyên truyền cho nhân dân nhưng chơi suốt ngày thì sao chịu nổi. Nếu những người phụ trách thương dân thì mở ít thôi vào giờ nghỉ cuối ngày. Dân ta còn “cắn bồ hòn làm ngọt” được chứ các bạn trong các đại sứ, cơ quan ngoại giao họ sẽ nghĩ gì về dân mình “lên đồng” suốt ngày thế này.

Hệ thống loa hết hát các bài về Hà Nội lại đọc các bài hùng văn với giọng đọc hết cỡ. Nói thật miếng ngon ăn nhiều cũng chán, lời hay nghe mãi cũng nhàm.. Anh em cơ quan tôi bảo nhau ai có phép thần để “Loa ơi đừng kêu nhé” thì sẽ khao tiệc suốt một tháng…
Lạy giời Loa ơi đừng kêu nhé…Tôi lẩm nhẩm như thế mà tai đang bị nã pháo…

Trường Nhân
Nguồn :http://trannhuong.com

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét