Chào mừng bạn đến với blog ĐỌC & SUY NGẪM .

18 thg 7, 2010

Khúc kha khúc khích


“HẾT KHÔN DỒN ĐẾN DẠI”!

Phải chăng Hà Nội “hết khôn”
Nên gây lắm chuyện … bồn chồn cho dân?
Mới ngày nào quy định rằng:
Xe máy ngoại tỉnh, cấm phăng, không cho vào!
Dân bảo: “Mày cấm chúng tao,
Chúng tao cấm lại, làm sao thì làm!”
Rồi cấm xe máy chở hàng
Những đồ thực phẩm “dềnh dàng, khó coi”!
Cấm xong chẳng biết bắt ai,
Hoàn cảnh dân mình mới có thế thôi!
Rồi ra lệnh cấm mọi người
Bán hàng rong khắp các nơi phố phường!
Dân kêu lên tận trung ương,
“Thì quy định lại, bình thường, có sao”(!)
Đùng đùng đào bới nháo nhào
Quanh Hồ Gươm, để lát vào đá xanh.
Dân phản đối, quan mới đành
Để quanh Hồ chỗ màu xanh, màu vàng!
Thấy 50 tỉ, vội vàng
Tưởng khôn, hoá dại, bẽ bàng làm sao!
Mới đây lại chuyện Cổng chào,
Cũng 50 tỉ, ào ào làm ngay!
Cả nước giật mình, chẳng hay
Ngàn năm Đại lễ, việc này ra sao?
Cổng Chào, ơi hỡi Cổng Chào!
Bây giờ Hà Nội biết sao bây giờ!?
Lại tăng học phí đưa ra
Dân kêu oai oái… “Thôi thì để sau”!...
Tại Trái tim hay tại Đầu?
Mà sao lắm chuyện làm rầu lòng dân!
Phải chờ lúc “Trăm phần trăm”
Cán bộ Hà Thành toàn Tiến sĩ chăng?

14/7/2010
Bút Tre mới



TÔI KỂ CHUYỆN NÀY
Tôi quen một ông nhà giầu,
Ruộng đồng, rừng núi, hoa mầu thênh thang.
Ông, người nhất bản, nhất làng,
Con cái đông đúc, họ hàng yên vui.
Thế rồi có kẻ tới lui,
Bụng nó rất xấu…nói bùi tai ông!
Nó cho ông đi “thuyền rồng”,
Lên “ tầu bay giấy” trên không…và tiền!
Xin thuê những khoảnh đất liền,
Nó làm kinh tế, kiếm tiền, sinh con!...
Ông chẳng nghĩ ngợi thiệt hơn,
Không bàn con cái, ông liền OK!?
Cho thuê, thời hạn lê thê…
Lúc đó ông đã trở về… Diêm Vương!
Con cái cùng với họ hàng,
Nó sẽ “bóp mũi”, nó làm chủ nhân!!
Ai cũng bảo ông tâm thần,
Cho bọn kẻ cướp, giả nhân vào nhà!!!

16/7/10

H.Thuận



CHỊ EM KHÚC KHÍCH

Chuyện rằng ông Giám đốc H. (hờ)
Đại gia lại thích làm thơ trêu đời
Khi tiệc rượu, lúc vui chơi,
Thích chị em cười, Sếp lại làm thơ.
Một hôm tắm biển vui đùa,
Sếp cao hứng đọc câu thơ hùng hồn:
“Sầm Sơn sóng biển dập dồn,
Chị em phấn khởi ngửa …lưng ra phơi”…
Nhân viên ai nấy cùng cười
Anh A, hứng chí tiếp lời thơ luôn:
“Sếp H. đọc thơ hùng hồn,
Chị em sướng quá vỗ …tay hoan hô”…
Chị em khoái chí cười rồ
Còn Sếp tím mặt, bỏ đi khỏi liền
Về Công ty được mấy hôm,
A. bị biệt phái lên miền núi xa.
Bây giờ Sếp ghét cả thơ.
Chị em thấy Sếp, giả vờ bậm môi,
Sếp đi lại rúc rích cười
Khúc kha khúc khích… thấy người râm ran…

Bút Tre mới


DỰ ÁN THOÁT NƯỚC... “TẤT CẢ ĐỀU THOÁT...CHỈ CÒN LẠI NƯỚC”

Dự án thoát nước Thủ đô
Tất cả đều thoát... nước chờ thoát sau
Mới mưa phố đã ngập sâu?
Ôtô, xe máy đi đâu bây giờ?
Thôi đành ngâm nước nằm chờ
Đến khi nước thoát lên bờ xấy khô
Tự hào có thủ đô to
Nhưng buồn: lãnh đạo không lo được gì
Nhiều Dự án phải xoá đi
Tiền Dân đóng thuế đem chi quá nhiều
Không hiểu: dốt hay quan liêu
Mà để Hà Nội liêu xiêu thế này?
Trời mưa vào giữa ban ngày
Mà ba mạng sống từ ngay cuộc đời
Thủ đô Thăng Long ta ơi?
Tại sao đào bới khắp nơi thế này?
Cống thoát nước đất lấp đầy
Mưa xuống Phố bỗng thành ngay sông hồ
Xin hỏi lãnh đạo Thủ đô???
Dự án thoát nước bao giờ mới xong???

Viết sau trận mưa sáng 13/7/2010
Nguyễn Nhật Tân


Nguồn :http://trannhuong.com/

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét