Chào mừng bạn đến với blog ĐỌC & SUY NGẪM .

30 thg 7, 2010

ÔI VIỆT NAM, XỨ SỞ LẠ LÙNG

Lạ lùng quá đi chứ, có nơi nào trên trái đất này mà lòng yêu nước phải lén lút thể hiện, phải trở thành " Hoàng Sa, Trường Sa tặc", bên cạnh những Khoan ( cắt bê tông) tặc, Trĩ, viêm xoang tặc, rút hầm cầu tặc...?


( Phải nhanh tay dán và chạy, nếu không sẽ bị "xử lý kịp thời". Đau thế !)


Và, trẻ em 5 tuổi thì phải : "Nhận ra hình ảnh Bác Hồ, Lăng Bác Hồ; Thích và thuộc một số bài hát, bài thơ về Bác Hồ"



Ơ hay, sao lại có chuyện phải Thích bài hát này hay khác nhỉ ? Bắt nó thuộc thì dễ, chứ bảo nó thích e khiên cưỡng quá. Nó không thích mà buộc nó phải nói là thích, chẳng té ra ép trẻ con nói dối ngay từ tuổi lên 5 ?

Nghĩ mãi thì nản đến mức không muốn viết, nhưng mình nản thì còn trông chờ vào ai, thế là phải lọ mọ tìm đâu đó một bài thơ...

Và đây :
Lịch Sử
" Khi ta sinh ra đất nước đã có rồi"
Không chỉ 4ngàn năm và xa hơn thế nữa
Thuở hang núi quây quần những đoàn người nguyên thuỷ
Nôi người từ hái lượm biết chia nhau.

Những dòng sông như dòng sữa ngọt ngào
Cây lúa nước tươi hồn văn hiến Việt
Cùng đắp đập be bờ, cùng đêm trăng tát nước
Áo sứt chỉ đường tà, áo biết đậu cành sen.

Dù trăm miền cũng một gốc Rồng- Tiên
Nên bầu bí thương nhau quấn vào trong câu hát
Khi tối lửa tắt đèn, lá lành đùm lá rách
Giá gương phủ nhiễu điều, cây chụm lại thành non.

Con đê làng lặng lẽ một kỳ công
Lời sáng tạo là bờ sôi ruộng mật
Ngăn hồng thuỷ, chí trời Nam cao ngất
Không lụy vàng son, lấy núi Tản soi mình.

Lịch sử nước ta dằng dặc chiến tranh
Dù đốt cháy Trường Sơn không cam lòng mất nước
Đến ngựa đá cũng vùng lên đuổi giặc
Chiến tranh nhân dân- ra ngõ gặp anh hùng.

Đất nước mình giàu nhân ái bao dung
Thắng giặc còn tha, cấp thuyền lương về nước
Sống chín bỏ làm mười- nhưng đầu hàng phản quốc
Thì muôn đời tội ấy chẳng dung tha

Bài học đầu tiên để giữ nước giữ nhà
Là cảnh giác, phải đời đời cảnh giác
Nước mất, nhà tan thì tình yêu cũng nát
Giá sai lầm, sót máu Mỵ Châu rơi.

Nước có nguồn, người có tổ người ơi
Trăm dòng họ đều vun về cội rễ
Trăm gia phả đều dạy điều hiếu nghĩa
"Nước" và "nhà" là một chẳng phân đôi.

Giấy rách giữ lấy lề, gốc vững lá xanh tươi
Của biếu là của lo, của cho là của nợ
Tay lao động sẽ làm nên tất cả
Tự lực, tự cường mà vượt mọi gian truân.

Biết thương người như thế thương thân
Sống có phúc, có phần, trời xanh luôn có mắt
Nên sét đánh Lý Thông, không tha loài gian ác
Giữ điều nhân, cây khế cũng nuôi người...

Khi ta sinh ra đất nước đã có rồi
Khi ta mất lại hóa vào đất nước
Thành tiếng hát cháu con, thành rì rầm tiếng đất
Bóng mỗi người trog Tổ Quốc lung linh...
Thơ : Nguyễn Sỹ Đại

2 nhận xét:

  1. địt mẹ bọn phản loạn chúng mày, sống để chọc ngoáy, muốn chửi người khác thì nên sờ lại trán mình đi, địt cụ bọn lưu vong phản quốc, sống dựa hơi người khác, nhục lắm.

    Trả lờiXóa
  2. 1 lũ phản động lập ra cái page này

    Trả lờiXóa