Nói “không” cho “Dự án đường tàu cao tốc”, các đại biểu Quốc hội đã đột phá và tạo ra tiền lệ tốt, chứng minh bản lĩnh của mình. Bản lĩnh này phải được tiếp tục với Vinashin và làm gương cho hàng loạt các doanh nghiệp khác của nhà nước. Còn không, đất nước chúng ta và thế hệ con cháu sẽ tiếp tục cắn răng, đau đớn gánh chịu những hậu quả khủng khiếp vì lũ sâu mọt.
Năm 1997, doanh nhân Minh Phụng bị kết tội gian lận tài chính, lập nhiều các công ty nhỏ, nâng giá bất động sản và cấu kết với một số quan chức lớn để vay ngân hàng khoảng 400 triệu USD đầu tư cho các dự án, chủ yếu là bất động sản.
Dư luận bấy giờ cho rằng toàn bộ tài sản to lớn của Minh Phụng bao gồm hệ thống các xưởng sản xuất may mặc, nhiều nhà cửa, khách sạn và đất đai bị nhà nước tịch biên, nếu được bán theo giá thị trường, Minh Phụng có khả năng hoàn trả nợ dễ dàng và chỉ phải chịu hình phạt về gian lận tài chính, nhưng không đến mức bị tử hình.
Tuy nhiên Minh Phụng vẫn bị “dựa cọc” rất nhanh vì vụ án có nguy cơ liên đới đến một số quan chức cao nhất, trong khi các phe nhóm đang tấn công nhau vào giai đoạn Đại hội Đảng Cộng Sản Việt Nam lần thứ 8.
Tháng 12/2001, Tập đoàn Enron của Hoa Kỳ bị phá sản. Tổng giám đốc Jeffrey Skilling bị đưa ra tòa với tội giả mạo giấy tờ, gian lận và khai man tài chính trong các dự án làm ăn gây thiệt hại nhiều tỷ đô la. Jeffrey Skilling, 52 tuổi, đã bị kết án 24 năm 4 tháng tù giam và bị phạt 18 triệu USD. Ngoài ra ông ta còn phải bồi hoàn 45 triệu USD cho các nhà đầu tư bị thiệt hại sau khi Enron phá sản. Còn chủ tịch tập đoàn Enron Kenneth Lay thì bị chết đột ngột vì nhồi máu cơ tim.
Ngày 23/7/2009, ông Lê Minh Khái, Phó tổng Kiểm toán nhà nước đã công bố con số “giật mình”: theo kết quả kiểm toán năm 2008, tổng số nợ của các doanh nghiệp Nhà nước lên tới 181.000 tỷ đồng, tức là xấp xỉ 10 tỷ USD!
Sai phạm hầu hết tập trung vào những “ông lớn”, vào “những quả đấm thép” của ông Nguyễn Tấn Dũng, càng lớn lỗ càng nhiều như: Tập đoàn Điện lực Việt Nam (EVN), Tập đoàn Than – Khoáng sản Việt Nam (TKV), Tổng công ty Hàng hải (Vinalines), Tổng công ty Lắp máy Việt Nam (Lilama), Tổng công ty Bia – Rượu – Nước giải khát Sài Gòn (Sabeco)…
Kết quả tài chính sau kiểm toán của năm 2009 cũng mang màu sắc bi kịch không thua gì năm trước. Tờ “Thanh niên” ngày 22/04/2010 cho biết các doanh nghiệp nhà nước gian lận tài chính đến mức hãi hùng, đưa lợi nhuận lên trời nhưng trong thực tế lỗ thảm hại, trung bình vài trăm tỷ đến hàng ngàn tỷ đồng và báo động những “Enron Việt Nam”.
Các doanh nghiệp nhà nước làm ăn thua lỗ năm này qua năm khác, nhưng Đảng Cộng sản Việt Nam không những duy trì, mà còn khuếch trương mở rộng và dung dưỡng.
Bill Hayton, một phóng viên kỳ cựu của BBC nhiều năm làm việc ở Việt Nam đã kết luận rất chính xác trong cuốn “Việt Nam: Con rồng đang lên”:
“Giới lãnh đạo Đảng Cộng sản lại ưa thích các doanh nghiệp nhà nước vì họ có thể thực thi những chính sách của đảng. Những đảng viên điều hành chúng phải vâng lệnh thực hành những chính sách này. Nhưng những người lãnh đạo công ty thích điều hành chúng chỉ vì chúng cung cấp rất nhiều cơ hội làm giàu cho bản thân họ. Tạo ra một công ty con và tự bổ nhiệm mình vào hội đồng điều hành là một cách kiếm tiền dễ dàng. Một cách khác là thành lập một công ty tư nhân do bạn bè hoặc họ hàng mình sở hữu để bán tài sản của nó với giá rẻ hoặc cung cấp cho họ những hợp đồng béo bở. Với tiền bạc dồi dào, không khó để mua chuộc cấp trên, quan chức kiểm tra để họ nhắm mắt làm ngơ trước những vi phạm pháp luật. Những đảng viên điều hành cái “đuôi” doanh nghiệp nhà nước dùng nó để vẫy “con chó” của chính sách của Đảng”.
Cái gì tới sẽ tới, chỉ tiếc rằng khi dân chúng biết thì đã quá muộn. Nhiều tỷ đô la mồ hôi nước mắt của nhân dân đã bị các quan chức cộng sản phù phép biến thành tro bụi.
Khi dân Hà Nội kêu trời vì bị cúp điện liên tục trong cái nóng điên người, còn Tập đoàn Điện Lực Việt Nam EVN giải trình với công luận lý do vì ngành điện thiếu tiền đầu tư, ít ai nhớ lại hai năm trước, EVN đã đề nghị trích thưởng (cho nhau) 1.002 tỷ đồng (hơn 50 triệu USD) làm Ban kiểm toán nhà nước phải tái mặt!
Chuyện EVN chưa xong, thì “Enron Việt Nam” Vinashin xuất hiện trước sự ngỡ ngàng và nổi giận của toàn xã hội.
Dư luận quan tâm nhất, trước hết là việc rót tiền cho Vinashin được thực hiện hào phóng lạ thường từ phía chính phủ Việt Nam mà người ký và chịu trách nhiệm cao nhất là Thủ tướng Nguyễn tấn Dũng. Thứ đến là mức độ thiệt hại quá lớn. Và sau đó ông Dũng làm ma thuật “tái cơ cấu” để cứu và… chạy làng!
Cũng trong cuốn “Việt Nam: Con rồng đang lên”, Bill Hayton viết:
“VinaShin được hưởng thụ từ hậu thuẫn cực kỳ lớn của chính quyền. Khi Việt Nam phát hành trái phiếu chủ quyền đầu tiên trị giá 750 triệu đô la vào năm 2006, số tiền thu được không dùng để xây dựng đường xá hoặc trường đại học mà để cho VinaShin. Khi Thủ tướng Dũng chính thức viếng thăm Đức vào năm 2008 với kết quả hữu hiện là 2 tỉ tiền vốn vay từ Ngân hàng Đức – cũng được dành cho VinaShin. Ngân hàng Thụy Sĩ Credit Suisse cũng đã cho công ty vay một tỉ đô la”.
So với vụ “Dự án Đường tàu cao tốc”, trong mấy ngày qua, mặc dù bận rộn và mệt mỏi với những trận đấu bóng trái giờ của mùa World Cup, báo chí trong ngoài nước, từ “lề phải” tới “lề trái”, đã chiếu cố không hề kém đối với vụ Vinashin.
Tuy nhiên, các mũi nhọn ít tập trung vào cái gốc gây ra hậu quả này.
Ngày 12/7/2010, Ủy ban Kiểm tra Trung ương đã có văn bản thông báo tiếp tục xem xét, xử lý ông Phạm Thanh Bình, Ủy viên Ban Thường vụ Đảng ủy Khối Doanh nghiệp Trung ương, Bí thư Đảng ủy, Chủ tịch Hội đồng quản trị Tập đoàn Công nghiệp tàu thủy Việt Nam (Vinashin) và chuyển hồ sơ cho cơ quan điều tra hình sự.
Đây là một quyết định đúng, cần, nhưng chưa đủ. Các vi phạm – tội danh của những người lãnh đạo gián tiếp và trực tiếp tập đoàn Vinashin giống hệt như với Minh Phụng hay tập đoàn Enron Hoa Kỳ.
Qua rất nhiều bài phân tích của các nhà báo, chuyên viên kinh tế, chúng ta thấy vai trò của ông Nguyễn Tấn Dũng xuyên suốt toàn bộ tiến trình phát triển của Vinashin, từ lúc hình thành cho đến lúc phá sản.
Không có chữ ký của ông cựu ý tá-Thủ tướng Dũng, Vinashin không thể có cả núi tiền, và cho phép mình tiêu xài vô tội vạ như vậy được.
Phải chấm dứt tình trạng các quan chức của tập đoàn cộng sản Ba Đình coi tiền bạc, tài sản của nhân dân như của riêng mình, ngênh ngang thao túng, chia chác, đục khoét, chà đạp lên lợi ích của dân tộc. Nhưng khi cơ sự đổ vỡ thì lớp chóp bu thượng tầng khôn ngoan, láu cá tìm kiếm đệ tử vờ làm dê tế thần để xoa dịu dư luận rồi sau đó tìm cách gỡ tội bằng… giảm án và ân xá!
Ông Nguyễn Tấn Dũng nếu còn chút liêm sỉ và chút tự trọng của loài động vật đi hai chân và biết nói, thì phải xin từ chức ngay lập tức.
Trong trường hợp ngược lại, Quốc hội Việt Nam – Cơ quan chuẩn y chức vụ này – cần phải ráo riết vận động sâu rộng trong các đại biểu để có một cuộc bỏ bất phiếu tín nhiệm.
Sau đó, đưa công dân Nguyễn Tấn Dũng vào danh sách những người bị điều tra hình sự và khởi tố về tội lợi dụng chức vụ và trách nhiệm gây hậu quả nghiêm trọng cho nền kinh tế quốc dân.
Ông Nguyễn Tấn Dũng không thể đứng trên Công lý và Luật pháp.
Nói “không” cho “Dự án đường tàu cao tốc”, các đại biểu Quốc hội đã đột phá và tạo ra tiền lệ tốt, chứng minh bản lĩnh của mình. Bản lĩnh này phải được tiếp tục với Vinashin và làm gương cho hàng loạt các doanh nghiệp khác của nhà nước. Còn không, đất nước chúng ta và thế hệ con cháu sẽ tiếp tục cắn răng, đau đớn gánh chịu những hậu quả khủng khiếp vì lũ sâu mọt.■
*****
Phụ lục: Chân dung Nguyễn Tấn Dũng
Hình dưới đây là bức ảnh ghép độc đáo, mô tả con người của Nguyễn Tấn Dũng, được nhiều người biết đến, là bản quyền của Hãng thông tấn AP (The Associated Press) với chú thích như sau:
“Nguyen Tan Dung, Vietnam’s then deputy prime minister, speaks to the National Assembly in Hanoi, Vietnam, in this May 16, 2006 file photo. Dung, currently prime minister, on May 28, 2007 has issued a decree further limiting the flow of information within the communist country, prompting concerns among journalists who already operated under tight restrictions – AP Photo/Tran Van Minh”.
Tạm dịch:
Bức ảnh Nguyễn Tấn Dũng, Phó thủ tướng Việt Nam, nói tại Quốc hội ở Hà Nội, Việt Nam trong ngày 16 tháng Năm, 2006. Dũng, hiện nay là Thủ tướng, ngày 28 tháng 5 năm 2007 đã ban hành một Nghị định hạn chế giao dịch thông tin trong quốc gia cộng sản, tăng cường quan tâm tới các nhà báo, những người hoạt động dưới sự hạn chế chặt chẽ – (AP Photo / Trần Văn Minh)
Lại tiếp tục một nhiệm kì, hãy tiếp tục chờ đợi vụ Vinashin thứ 2, thứ 3 của ông Dũng nhé.
Trả lờiXóa