Chào mừng bạn đến với blog ĐỌC & SUY NGẪM .

27 thg 5, 2010

Game của trẻ em Lô Lô

Không cần nhiên liệu, không phanh, không còi, chỉ cần ngồi trên đỉnh dốc và thả xuống tùy vào độ dốc, các xe có thể đạt tốc độ tối đa khoảng 30km/h.
Đây có thể so với những trò chơi X-Game mạo hiểm trên thế giới.“Tay đua nhí” Nang Văn Huỳnh (8 tuổi) cho biết: “Em có thể đánh võng thả hai tay, khi nào biết sắp đâm vào đâu em chỉ cần ngoặt tay lái ngã ra lăn vài vòng rồi lại đua tiếp”.

Một buổi đua xe do trẻ em người Lô Lô ở bản Cốc Xả, xã Hồng Trị, huyện Bảo Lạc, Cao Bằng.


Những “chiến mã” tự tạo rất đơn sơ đượctrẻ em Lô Lô bản Cốc Xả dùng để đua.

Mỗi cuộc đua có khoảng 5 xe, xuất phát từ đỉnh đồi có thể đi một hoặc “kẹp” hai.


Trong các buổi đua luôn có rất nhiều khán giả nhỏ tuổi đến cổ vũ.


Những vòng đua do chính các em của bản tổ chức và không kém phần sôi động.


Một “cua rơ” phải đứng hẳn lên giữ thăng bằng vì độ dốc lớn của đường đua.


Để thể hiện tài năng, “tay đua” này còn mạo hiểm đèo thêm một “chiến hữu” tham gia cuộc đua dù nguy hiểm tăng gấp nhiều lần.


Để phanh, các “tay đua” dùng chân hay gờ đất nào đó để dừng xe.


Độ dốc càng cao, các “tay đua” càng khoái.


Tốc độ tối đa có thể lên tới 30km/h.


Xong một chặng đua các tay đua chỉ có mỗi một cách là cắp “chiến mã” của mình lên đỉnh dốc để vào một cuộc đua mới.


Dù mệt nhưng niềm phấn hứng luôn hiện rõ trên khuôn mặt những “tay đua” cùng “cổ động viên” bản Cốc Xả.
P/s: Thấy thì rất nguy hiểm.., nhưng rất khâm phục người nào chế ra cái xe này! Hi hì, bọn trẻ miền núi nghèo, biết chơi gì ngoài những thú vui này chứ ?

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét