Chính phủ đã sai lầm khi chiều Huế, gật đầu cho chủ trương xây dựng Huế là thành phố Festival. Muốn một đô thị lễ hội ư? Có lẽ Đà Nẵng, Nha Trang, Vũng Tàu chi đó hợp hơn.
Chứ Huế thì không. Lễ hội chỉ phá nát Huế mà thôi. Bản tính của người Huế là trầm lắng. “Nét dịu dàng pha lẫn trầm tư” là câu khái quát rất Huế. Huế mất hồn vía vì Festival. Người Huế, và cả những con đường xứ Huế không hạp với sự xô bồ náo nhiệt của không khí lễ hội. Huế chỉ là Huế khi tĩnh lặng, sâu lắng, một cố đô không ồn ào, nhộn nhạo, một nơi chốn mà con người muốn bước đi nhanh cũng không dám.
Có nhiều cách để phát triển. Với Huế, sự “lớn lên” theo kiểu Festival chẳng khác gì những lớp son phấn dày thô, trát bừa lên mặt mấy o… đứng đường! 10 năm, với 6 kỳ tổ chức, Festival đã dần nghe nhạt hơn, nhạt đến mức có khi nhắc đến chữ Festival lại làm người ta chán Huế.
Với riêng tôi, mỗi bận về Huế, vẫn thích cuốc bộ độc hành lang thang, thả những bước chân thong dong tĩnh tại trên những con đường nghiêng mỏng mềm như lụa. Cũng như cái màu áo học trò, vẫn thích cấm tiệt mọi cô gái Huế ăn mặc hở hang. Hiện đại, thời trang, "xì- tin" có thể ở đâu đó, chứ với Huế thì không, nhất định là không! Lang thang dọc phố, ven những bãi sông, công viên, có thể bắt gặp đâu đó cảnh tượng những "o" áo quần cũn cỡ, khoe rốn, khoe mông và thản nhiên "mi" nhau giữa ban ngày như cảnh tượng trên đường Thanh Niên ở Hà Nội.
Âu đó cũng là một vết cộm trong kiến trúc... con người Huế hôm nay.
Cứ muốn tất thảy nữ sinh Huế phải áo dài, mà phải áo dài màu tím. Phải thong dong, chứ không vội vàng, tất tưởi như... ma đuổi trên những chiếc xe máy Tàu vùn vụt khắp các ngả đường cố đô.
Tôi thương, quí và mơ những con đường tím, với những tà áo tím. Tím trong tâm tưởng của tất thảy những ai biết Huế, hiểu Huế và yêu Huế. Ðể sau mỗi bận mệt nhoài với công việc, chạy trốn khỏi những xô bồ, náo nhiệt của cuộc sống thường nhật mà về với Huế, thả mình thong dong cuốc bộ trên những ngả đường cố đô, trải lòng ra với Huế, với đất trời giao hoà mà thanh thản cõi lòng.
Huế cần sự tĩnh lặng. Trả lại gía trị tĩnh lặng để Huế được là Huế.
Cứ mỗi mùa Festival, lại thấy tội Huế. Như thể một cô gái 2 năm một lần bị lôi ra đè hiếp diễn cho thiên hạ xem. Giá Huế đừng có Festival. Giá đừng lôi Festival về Huế ?
Nguồn : http://truongduynhat.vnweblogs.com/post/1545/234758
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét