Trong cuộc phỏng vấn một tiến sĩ sử học người Mông Cổ, ông ấy đã rất ngạc nhiên mà rằng người Mông cổ chỉ đánh đến đảo Hải Nam rồi rút vì tưởng hết đất liền, chửa đánh đến Việt ta bao giờ. Dĩ nhiên, bài báo phủ nhận khúc lịch sử quân đội lên tới 50 vạn tinh binh này không bao giờ xuất hiện, tớ sợ cụ Thánh Trần cho ra bã.
Nhưng không vì thế mà có thể phủ nhận, sử Việt từ thuở nửa người nửa thủy quái Lạc Long quân - Âu cơ đến Nghìn Cân- Lông Khỏe bây giờ, toàn đả nhau với những thằng vừa to vừa khỏe. Nghĩ cũng lạ, hình dung dặt dẹo phồng tóp thế mà thắng tuốt những thằng to khỏe kia, càng về sau thắng càng nhanh như đĩ tụt quần.
Khi phải đối mặt với những kẻ giỏi hơn mạnh hơn hẳn nhiên Việt bị đồng hóa. Tiếp thu cái gì, cái gì gạt bỏ, tớ đồ rằng người Việt mình khá là tùy tiện ngẫu hứng. Tiếp thu cái gì thì ôm khư khư hàng thế kỷ vẫn duy nhất đúng. Sau nữa, cái tiếp thu có khi chưa đến đầu đến đũa đã lên cơn sáng tạo. Sau rốt, dồn đống sáng tạo ấy lại vào bãi lý do khách quan…
Dẫn chứng, nhiều quá, mà cái nào cũng tiêu biểu cả. Thôi thì lấy cái cận nhất cho dễ. Kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa. Cú big bang xáng tạo Marx của Việt ta. Hôm trước noel, có một dúm các nhà Marx học tụ tập trong hội thảo( nhớ không chính xác) đại khái là chủ nghĩa Marx với thực tiễn hiện nay. Tớ không care cái hội nghị này nhưng lại nhớ câu của ông Philosophy phải trung thành với chủ nghĩa Marx, đồng thời phải nhận thức đúng đắn và có sự vận dụng sáng tạo vào điều kiện cụ thể của nước mình. Câu này không phải ranh ngôn của Philo như thường thấy vì ông nào cũng nhai như kẹo cao su mọi lúc mọi nơi. Chả biết dựa vào đâu, cũng tại hội nghị này ông í bảo các nước châu Mỹ latinh và châu Phi đang học Việt ta tiến lên con đường xã hội chủ nghĩa, thế có khổ thân tôi không cơ chứ.
Những chuyện lằng nhằng trên đây liên quan gì đến dân chủ
Theo định nghĩa nguyên thủy nhất, dân chủ là chủ quyền quốc gia thuộc về toàn thể nhân dân. Chiểu theo định nghĩa này vào sử Việt, dân chủ chính hiệu là hàng ngoại nhập. Và sản phẩm đầu tiên của nó là cuộc cải cách ruộng đất, nhập chính ngạch qua cửa khẩu Trung cộng.
Cải cách ruộng đất đã đập tan toàn bộ giá trị đạo quân thần, một trong những tư tưởng quan trọng bậc nhất của hàng ngàn năm phong kiến đúc rút nên.( Cụ Minh râu khôn cực, thay cái đạo quân thần ấy bằng thần tượng sống cha già dân tộc, khi mới thập thò tri thiên mệnh). Cải cách ruộng đất cũng đập tan toàn bộ nền tảng giá trị gia đình, tôn ti trật tự làng xã của nông thôn Việt, mà của này thì thuần Việt.
Dân chủ, như vậy, ngay từ lúc nhập khẩu đã bị sáng tạo ( theo đúng truyền thống tớ đã dẫn giải từ bài trước)cho méo xèo xẹo và một vài thế hệ sau đó, nhẹ thì ác cảm nặng thì hằn học với…dân chủ, đồng nhất dân chủ với con chửi bố vợ giết chồng, lộn sòng ông - thằng trong các thang bậc xã hội.
Từ thời đổi mới tới nay thì dân chủ lại méo theo hướng khác. Có hai chường phái( dùng chữ này cho nó sang), nội địa và hải ngoại.
Nội địa, người ta tập trung vào quyền tự do ngôn luận( tiếp tục dùng chữ hán việt cho nó chí thức) đến mức cảm tưởng như dân chủ chỉ là được nói xả ga. Thời cụ Hoàng Minh Chính hay thời Tấm biển chỉ đường lộn ngược của bác Hà Sĩ Phu còn bình tĩnh tý để lý luận khai sáng bàn dân thiên hạ, càng về sau phong chào rân trủ càng như hàng tôm hàng cá, chửi bỏ mịa đánh cho chết thằng nào …nói ngược mình và tiếp tục méo, sang hình thức phản not biện.
Ví như mấy vị Bôxít. Người ta khai thác ầm ầm thu tiền vào đến nơi, mấy vị vẫn co ro thủ đô phản. Nhạt quá thì quay ra bai bai nhau vì mấy ngàn đô bác Yêm bên Pháp quốc gửi về hay thề từ nay chỉ chơi gái tờ lờ wờ, tận bên Đức quốc.
Điểm chung nhất của phái nội địa là hay ngửa tay xin tiền Tây mà tiền là tiên là phật nhưng cũng là bạc not silver, hệ quả chưa bao giờ hai bác rân trủ bắt tay kết đoàn được với nhau quá một năm. Chữ nghĩa đầy đầu tiền đông như quân Nguyên như các chú Định, Trung, Thức… cũng không thoát được điểm chung nhất này.
Phái hải ngoại để viết bài khác.
Túm quần lại, các nhà đấu chanh rân trủ tại sao cô đơn thế, vì các vị dùng dân chủ như một phương tiện kiếm tiền( trước mắt) và quyền (tương lai) cho cá nhân các vị. Các vị cũng muốn làm mẹ già dân tộc, cho nó song đôi, thấy bà cố luôn.
Nhưng, chúng tớ, chỉ dại một lần thôi!
Thu Hồng
Nguồn :http://vn.myblog.yahoo.com/thuhong_1960/article?mid=977
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét