Một trong những ngày buồn nhất của đời làm nghề dạy học của tôi là ngày bà Nguyễn Thị Nghĩa, nguyên GĐ Sở GD –ĐT Quảng Bình được bổ nhiệm làm Thứ trưởng phụ trách Mẫu giáo – Mầm non. Tôi chỉ còn biết thở dài và tự hỏi cái đầu u tối của mình là không hiểu nổi cái bộ chủ quản đang cấp lương cho tôi đó, đang hành xử theo cách gì!?
Ai chẳng nhớ chuyện khi bà Nghĩa làm GĐ, QB có vụ động trời: Hơn 70 học sinh đỗ thành trượt và số khác trượt thành đỗ do vào điểm sai (!). Không biết là vô tình hay cố ý nhưng ô dù nào đó đã che chắn ngay cho bà Nghĩa nên bà ta lên VTV1 nói nhâng nhâng: “Năm sau chúng tôi sẽ cố gắng làm tốt hơn” (!).
Trời đất cha mẹ ơi, từ thuở biết chữ đến nay chưa khi nào tôi nghe ai nói đã làm sai rồi sang năm sẽ sai thêm nữa? Bởi vì muốn “tốt hơn” cái khoản 70 sinh mạng – cuộc đời đẫm nước mắt thì tất nhiên phải nâng lên 100, 200.
Về mặt tu từ học, tôi hiểu cái nghĩa tốt hơn là thế, chẳng biết có hoàn toàn chính xác không? Vị nào không tin câu nói vừa dốt vừa vô trách nhiệm của bà Nghĩa, cứ việc lên mượn băng của VTV1 mà xem. Sao bà ấy không dám nói trắng ra rằng “Chúng tôi xin nhận sai lầm và sang năm cố gắng chấm dứt những sai lầm tai hại đó”? Chắc mấy tiếng “sai lầm” là những tiếng phải kiêng kỵ khi con đường tiến thân đang là mục tiêu phải mua bằng mọi giá của bà?
Bây giờ, dường như là quả báo nhãn tiền cái chuyện do thậm dốt, thậm kém về luật pháp, ngôn từ; thậm ngắn về tư duy nên bà Thứ trưởng đang xanh cả mặt mày khi động đến cả Rừng Xà Nu dư luận. Ký công văn không biết ký, thời hạn không biết quy định, hủy bỏ công văn cũ cũng không biết nốt và, dọa lãnh đạo cái tỉnh nổi tiếng cả gầm trời về chuyện cãi, về khí phách của bao nhiêu nhà báo, về chuyện có một trong hai huyện (Điện Bàn) nhiều liệt sĩ nhất cả nước… thì họa có là thậm ngu và ăn phải hàng trăm lá gan cóc tía. Đó là chưa nói chuyện Đại học Phan Châu Trinh không hề sai vì tuyển sinh có cả Vụ phó Vụ Tổ chức vào “tham gia” thì cái lý đúng là miễn bàn rồi. Xin góp ý với bà Nghĩa rằng bà chỉ nên dạy một lớp mầm non thôi là vừa sức, hợp lý, đúng trình độ.
Đọc bài viết của Thanh Tùng (BVN, 17.8.2010) mà ngao ngán cho Bộ “của chúng ta”. Đó là cơ quan mà “thằng nào cũng ăn tiền” (lời của ông nguyên Vụ phó Trần Văn Chính), là cơ quan mà nguyên Bộ trưởng Nguyễn Minh Hiển về hưu rồi vẫn xà xẻo học bổng của sinh viên để đi học tiếng Anh, cho kịp về… nghiên cứu địa chất – chuyện nhục như con bò có một cái u; là cơ quan có 30% bằng cấp loại cao bị dỏm vẫn không sao (thậm chí trên mạng còn nói rằng Bộ trưởng cũng xài bằng dỏm?); là cơ quan đã bắt hàng vạn giáo viên tiểu học đêm nào cũng phải cong lưng ra mà “soạn” (chép) 5-7 cái giáo án; là cơ quan có cơ man nào là “không” để đến nỗi bây giờ đọc chép vẫn hoàn đọc chép...
Chỉ riêng chuyện soạn giáo án của giáo viên tiểu học cũng đủ rầu đến thúi cả ruột gan. Soạn như thế thì giờ đâu để đọc sách, lo cho chồng con, nghỉ ngơi; ngày mai lấy sức đâu mà dạy dỗ? Cách hành hạ con người – giáo viên như thế thực chất là do sự ngu lâu, dốt dài, nhìn quá ngắn của các quý vị lãnh đạo… Nhiều và nhiều lắm những nỗi buồn của một người trong ngành về sự nát be nát bét của bộ máy giáo dục hiện thời.
Nhân đây, tôi cũng xin kính gửi đến ông Tân Bộ trưởng Bộ GD-ĐT mấy kiến nghị:
1. Phải kiên quyết thay cái ê kíp cũ vì thực tế chứng tỏ cái độ ỳ và độ lỳ của nó là nguyên nhân chủ yếu làm cho Bộ trưởng Nguyễn Thiện Nhân bất lực.
2. Đề nghị ông trả lời công luận rõ ràng, cụ thể những nội dung về vòi tiền, tham nhũng của các cơ quan Bộ (nhất là những cơ quan liên quan đến dự án, chỉ tiêu…). Trường nào cũng rên nhưng trường nào cũng im lặng; ai cũng biết nhưng không ai phản ánh gì cả; đại học nước mắm vẫn thơm trong khi cả Phan Châu Trinh cũng bị buộc thôi học; người dốt lộng quyền, người giỏi chán, mỏi chuyện dạy học, đọc sách…, đều là những thực trạng chính xác của ngành giáo dục thời nay.
3. Nên nghiên cứu bỏ ngay, bỏ gấp chuyện giáo viên tiểu học dạy 9-10 môn, mỗi đêm soạn cả chồng giáo án. Dạy như thế cái gì cũng biết nhưng chẳng hiểu cái gì cả và chỉ tăng thêm khả năng ngu hóa học sinh mà thôi.
4. Cần phải thanh tra làm rõ cái vụ Trường Đại học Phan Châu Trinh. Không thể nhập nhằng trắng đen cái chuyện vòi tiền trắng trợn như thế. Giáo dục mà vậy thì văn hóa không xuống cấp, đạo đức không suy đồi mới là chuyện lạ.
5. Có một việc tốt nhất mà nếu làm được, Ông Bộ trưởng sẽ giúp ích nhiều nhất cho dân tộc, giống nòi: Thanh lọc tất cả mọi bằng cấp dỏm. Làm sao học sinh, sinh viên có thể trung thực khi thầy cô dạy chúng là cả một lũ dối lừa?
Chân thành cảm ơn ông Tân Bộ trưởng.
Kính
Huế, 18.8.2010
Hà Văn Thịnh
Nguồn :http://boxitvn.blogspot.com/2010/08/thu-truong-phu-trach-mam-non-tri-tue.html
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét