Chào mừng bạn đến với blog ĐỌC & SUY NGẪM .

26 thg 11, 2010

Bạc!


Tui không phải là người bảo thủ và hoài cổ, nhưng không hiểu sao nghĩ đi nghĩ lại, cứ thấy các thế hệ trước sản sinh ra những con người thật đáng ngưỡng mộ.

Không tính các vị trí cao hơn, thì hàm phó thủ tướng, bộ trưởng trở xuống, nhắc đến cái tên nào cũng thấy lẫy lừng. Không nói đâu xa, gần đây thôi, từ bác Nguyễn Khánh, bác Vũ Khoan, bác Lê Huy Ngọ, bác Trương Đình Tuyển...Rồi bên đoàn thể, mặt trận cũng có những cái tên ngất trời như bác Lê Quang Đạo...

Các bác đó lẩy lừng là vì, trước hết, họ là những trí thức thực thụ. Tiếng Anh, tiếng Pháp họ nói ào ào, đón khách, đi nước ngoài...mặt không ngây ra như bây giờ. Chính vì họ là trí thức nên có lòng tự trọng, vụ án Lã Thị Kim Oanh xẩy ra từ thời bộ trưởng tiền nhiệm nhưng bác Ngọ vẫn dứng dậy xin thôi chức. Tiếc vô cùng!

Xuống nữa, ở các tỉnh thành, cũng có những bác cực kỳ. Ví như tỉnh Quảng bọ nhà tui, tuy là tỉnh lẻ, nhưng cái tên Nguyễn Tư Thoan, Trần Sự nghe oai phong lẫm liệt...Bây chừ về quê, thấy mấy cha rốn lồi, mắt toét làm chức này chức nọ, nói bá túng bá phát, chán ngoét.

Ở Vĩnh Phú có bác Bí thư Kim Ngọc, siêu!

Thầy dạy cũng thế. Hổi trước, tỉnh tui mà nhắc đến tên thầy Hoàng Thái, Trương Tán...không ai không biết. Thầy dạy hay đến nỗi ngồi nghe chảy cả nước dãi không nhớ mà lau. Thầy dạy lớp nào tụi học sinh cũng bu cửa sổ để nghe. Thầy Nguyễn Văn Dược dạy toán khiến học sinh mê toán như điếu đỗ, thầy Mạnh Khoát dạy địa thì học sinh chỉ muốn học môn địa...Nay không thấy (hay hiếm thấy?).

Đi học đại học, vào trường, gặp được những tên tuổi như Hồ Tấn Trai, Vương Ngọc Lễ, Nguyễn Thị Hoàng...đã sướng rơn cái con người. Nay trò không có thầy để ngưỡng mộ, vì thế suốt ngày thầy nghĩ chuyện điểm danh, trò nghĩ đến chuyện thuê người học thay. Đến nỗi Bộ GD-ĐT cũng phải ban hành quy chế đi học chuyên cần là có trong tay 3/10 điểm (chỉ cần thi được điểm 4 (4 x 7= 28 (tức 2,8 điểm), cộng lại đã thành 5,8 điểm, lạ đời.

Làm báo cũng y, không có cây bút để tìm đọc như xưa. Làm báo bây giờ hơn nhau chỉ là sự kiện.

Rồi văn chương, thơ phú cũng thế.

Mà lạ, hình như trời đất tụ khí vào từng thế hệ. Ví như thế hệ chống Mỹ, nhiều sinh viên học sinh miền Bắc đi bộ đội hay anh chị em trong đấu phong trào sinh viên học sinh đô thị miền Nam, thế hệ sinh đó ra những con người trứ danh cho đến nay, trong cơ chế thị trường, làm kinh tế, họ vẫn trứ danh!

Người ta bảo vận nước vượng thì sinh ra nhiều người tài. Không biết đúng không?

*

Tin vui: Đoàn thể thao VN có một Huy chương Vàng! (Vui là vì mấy hôm nay thấy bạc phếch).

Nguồn :http://vn.360plus.yahoo.com/thinhbabel/article?mid=10112&prev=-1&next=10102

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét