30 thg 11, 2010
HỢM HĨNH
Có entry này vì đúng là câu chuyện thời sự viết ra đây đúng nghĩa hợm hĩnh trong cái chung và cái riêng diễn tiến một cách bất thường giữa cuộc đời rất bình thường, chứ không vì chuyện riêng tư.
Hơm hĩnh vì cũng như bao nhiêu câu chuyện đời thường khác của một công chức thôi việc, không hơn không kém, nhưng được đẩy lên thành một cao trào.
Hợm hĩnh vì qua câu chuyện này cho chúng ta thấy được một hệ thống truyền thông mất phương hướng thì từ một câu chuyện bình thường cũng trở nên sự kiện tốn giấy mực.
Hơm hĩnh vì về nhân tướng học tôi không cho rằng người trong cuộc lại đức trọng, tài cao như truyền thông tô vẽ.
Hợm hĩnh vì đã là đường đường có học vị cao nhất ở trời Nga, và đã ngũ thập tri thiên mệnh, nhưng người trong cuộc mới vỡ lẽ một cách cay cú cảnh cá chậu chim lồng qua một bài thơ:
CÓ MỘT NGÀY
Có một ngày
Rời chậu cảnh, cây ra ngoài đất bãi
Đất cằn hơn và bãi rộng hơn
Có một ngày
Không vui sướng cũng không ngần ngại
Tôi rẽ vào ngả đời
Gập ghềnh hơn mà thanh thản hơn!
Tết này có ai cho rượu ngoại?
Càng thấu tình men lá rượu ngô trong
Xuân này thôi họp hành lễ lạt
Cha dắt con đi chơi non biếc nắng hồng
Giờ như bao chú cô bác khác
Cha loay hoay tìm việc để nuôi con
Chút gian khó CỦA đời cha sẽ nếm
Để gần hơn bao thân phận mất còn!
Trần Đăng Tuấn - Hà Nội, 3/11/2010
Ô hay, cây ra khỏi chậu kiểng là cây có thể thấy đất dưới chân mình rộng, sâu chắc?
Càng hơm hĩnh hơn hôm nay người trong cuộc lại lên truyền thông đại chúng để nói một lần duy nhất về việc rời VTV!
Ô hay thế từ 2 tháng nay "cây kiểng" không nói gì? Nhưng khi làm cú gúc với keyword: Trần Đăng Tuấn từ chức, chỉ trong 19% giây đã có đến 8.140.000 lượt đưa tin cơ đấy!
Rõ chẳng bõ bèn cho một người xin thôi việc có tâm nhỉ?
Xin thưa: Có mợ hay không có mợ thì chợ vẫn đông! Đặc biệt cái chợ này lắm thức ăn cho sâu mọt.
Con người là gì vậy? Tựu trung cũng chỉ là cục đất. Nếu đám đông vô thức được định hướng tung hê thì có thể đúc tượng đặt lên bàn để thờ. Nhưng nếu bị đám đông vô thức định hướng ngược lại thì, có thể nặn thành cái lavabo có khác gì?
Thiết nghĩ, ở xã hội Việt Nam ngày nay không thiếu người tài thực sự. Những người tài thực sự nếu chọn kiếp làm thuê họ đã biết từ bỏ "chậu cảnh" để ra "đất bãi" từ khi là kinh tế thị trường hoang dã với đồng lương ngất trời. Còn nếu thực sự là tài năng mà, chọn kiếp làm chủ họ cũng đã từ bỏ "thế giới vàng" rất sớm để ung dung tự tại sống bằng sức lực thực sự của mình. Không cứ gì phải đợi mãi ngũ thập tri thiên mệnh và mãi hơn 20 năm cỡi trói mới "tri chuyện cây kiểng, cây hoang".
Và thực sự có gì hay trong câu chuyện của một công chức rời chỗ làm việc này sang chỗ làm việc khác mà phải ầm ĩ lên thế kia?
Có phải vì nền truyền thông mất phương hướng như chuyện VTV của ông Tuấn đem cháu Vàng Anh Hoàng Thuỳ Linh lên chiếm thời lượng phát sóng gần cả giờ đồng hồ nói nhăn, nói cuội để định hướng cho lớp trẻ làm gương?
Đúng là hợm hĩnh ở một nơi mà truyền thông không còn thực hiện vai trò chân chính. Với truyền thông đại chúng như thế này thì hy vọng gì có những thế hệ đủ tầm tiếp nối, kế thừa lo toan cho quốc gia dân tộc?
Quê tôi có câu tục ngữ rất hay: "Trời suy, quỷ lộng/ Đất động, chó tru". Nghĩ mà thấm thía cái sự đời.
Nguồn :http://bshohai.blogspot.com/2010/11/hom-hinh.html
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Oi! Sang mat ra thi ta da gia ...
Trả lờiXóa